  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Em hãy tả con gà trống nhà em.
"Chú trống choai nhà em lớn nhanh như thổi, càng lớn chú càng giống gà mái...".
Lời bình: Tội nghiệp trẻ con bây giờ, ít được gần với tự nhiên, cây cỏ, động vật.
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Cưới em gái của Quỷ Ông nọ tối ngày cứ say với xỉn, bà vợ bực lắm, nên muốn nghĩ cách để cho ông ta bỏ rượu.
Hôm đó, ông chồng đi uống rượu về khuya, bà vợ cãi trang làm quỷ, ra phòng khách đón ông chồng, giả giọng :
- Ta là quỷ sa-tăng đây?
Ông chồng hỏi lại :
- Có thiệt hông vậy?
- Dĩ nhiên là thiệt rồi...
- Vậy ông có biết là tui đã cưới trúng em gái của ông hông?
|
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Theo các nhà khoa học nghiên cứu thì : 1. bạn không thể nào liếm được cùi chỏ của mình. 2. bạn không thể vừa há to miệng mà vừa phồng má được. 3. khi bạn cố nín hắt hơi thì có thể làm vỡ mạch máu ở não hoặc ở mặt 4. quẹt ga đưọc phát minh trước diêm quẹt. Và điều cuối cùng cũng không kém quan trọng đó là.................. 99,9999999999% người đọc bài này sẽ cố liếm cùi chỏ và há to miệng . ( he he ... bạn bị lừa rồi ... )
|
|
|
|
 Danh hiệu: Guest
Nhóm: Gia nhập: 24-06-2009(UTC) Bài viết: 25.549
Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết
|
Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông Lâu ngày không cấy vẫn để không Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt Nhờ người cày hộ có được không?"
Ông chồng đọc xong trả lời:
"Đám ruộng hai bờ là của ông Cho dù không cấy vẫn để không Mùa này không cấy chờ mùa khác Nhờ người cày hộ chết với ông"
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
"Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không Hạ đi thu đến sắp lập đông Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công "
Ông chồng hồi đáp:
"Biết là ruộng lâu ngày trống không Cỏ dại um tùm mọc mênh mông Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm Kỹ thuật thua ông, có biết không ?"
Bà vợ rằng:
"Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng Ông về vẫn đó chi mà ngại Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công"
Chồng tiếp bực mình:
"Này này ông nói có nghe không Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông Khi nào ông rảnh ông gieo giống Còn không kẻ khác cấm cho trồng "
Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp :
"Ông à... cỏ dại lên quá mông Dân cày quê mình cứ ở không Thôi tui làm phước cho họ cấy Ông về thu hoạch... thế là xong"
Ông chồng càng tức giận hơn:
"Cỏ dại có mọc lên quá mông Thì bà vẫn cứ phải để không Ông mà biết được bà cho cấy Ông vể nhổ sạch thế là... xong"
Bà tiếp:
"Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng Ông về gấp gấp có nghe không? Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn Ông về tưới hộ tôi trả công!"
Chồng nghe thế liền gởi lại:
"Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng Bà mà léng phéng chết với ông Ông về ông cấy cho tơi xốp Cho thỏa bao ngày bà đợi mong"
Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau:
"Luật mới ban hành ông biết ko? Ruộng mà không cấy sẽ sung công Vậy ông thu xếp mà về sớm Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông"
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
 hahahhaha , bài này ý nghĩa thật sâu xa đó nhĩ | Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Trong 1 chuyến xe trở về cố hương, có 1 vị Cha cố ngồi bên cạnh 1 thiếu nữ yêu kiều. Có thể vô tình hoặc không, chỉ biết rằng, sau khi Cha cố đặt tay lên đùi người thiếu nữ thì cô ấy hỏi Cha cố rằng: - Cha có nhớ rằng, trong kinh thánh, trang 98, dòng 13 từ dưới lên nói gì không? Giật cả mình, Cha cố vội rụt tay lại và nói: - Xin lỗi cô, và chắp tay lầm rầm tạ lỗi với Chúa. Thực lòng, Cha cố cũng chưa biết cái dòng ấy nói về điều gì. Khi về đến nhà, mở kinh thánh thấy ghi rõ:" Con hãy cố lên! Còn chút xíu nữa là đụng đến thiên đường rồi đấy
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
ĐỐI ĐÁP
Cả lớp đang ngồi học thì tuyết bỗng dưng rơi,thầy xuất khẩu thành thơ :"Tuyết đang rơi,mà không mưa,tuyết rơi rồi cũng tan thành nước,rắc rối,sao không làm mưa ngay từ đầu. Em nào đối được câu này thầy cho 10 điểm -Một em giơ tay đứng lên dõng dạc : Thầy ăn cơm,không ăn phân,cơm ăn xong rồi cũng thành phân,lôi thôi,sao thầy không ăn phân ngay từ đầu!!! -Học trò khác : Mẹ thầy đẻ thầy ra ,Mẹ thầy không đẻ ra con thầy,đẻ ra thầy rồi thầy lấy vợ rồi cũng đẻ ra con thầy ,vậy tại sao mẹ thầy không đẻ ra con thầy luôn đi để thầy đỡ phải đứng đây nói lung tung!!! | Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Bạn sẽ có một nguồn thu nhập đáng kể, công việc lại không quá khó. Hàng ngày làm việc trong một môi trường hoàn toàn mát mẻ, tự nhiên. Bạn có thể thăng tiến, kèm theo đó tiền lương không giới hạn. Càng làm lâu năm lương càng tăng theo cấp số nhân. Sau hơn 1 tháng sẽ là 20.000USD; 3 tháng là 40.000USD. Yêu cầu công việc: Sáng bơi lùa cá mập ra biển khơi, chiều lùa cá... về! | Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Một người đàn ông ở Philadelphia tự tử, để lại một bức thư tuyệt mệnh sau đây: Tôi kết hôn với một góa phụ. Vợ tôi có một con gái đã lớn. Cha tôi phải lòng con gái của vợ tôi, kết hôn với nó, vậy cha tôi trở thành con rể tôi, còn con gái của vợ tôi trở thành mẹ tôi. Vợ chồng tôi sinh được một con trai, vậy cha tôi là anh rể của con trai tôi, còn con trai tôi là chú tôi, vì nó là em của con gái của vợ tôi. Rồi vợ của cha tôi lại sinh một con trai. Đó chính là em trai tôi và cũng là cháu ngoại tôi, vì nó là con của con gái của vợ tôi.=>vợ tôi chính là bà ngoại tôi. nhức đầu quá nên tự tử
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
THẦN ĐỒNG TUỔI TEEN Bé năm nay 6 tuổi học trường tiểu học lớp 5. Học được một tuần thì bé không chịu làm bài vở nữa. Cô bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì bé trả lời rằng do chương trình học quá thấp so với trình độ của mình.
Mấy hôm sau, bé xin cô cho lên học bậc trung học. Cô dẫn bé lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiệu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô là ông sẽ hỏi bé một số câu hỏi về khoa học còn cô sẽ hỏi về kiến thức tổng quát, nếu bé trả lời đúng ông sẽ cho bé nhảy lớp. Ông hiệu trưởng và cô bắt đầu hỏi.
Hiệu trưởng:
- 25 lần 25 là bao nhiêu?
Bé:
- Dạ! Là 625
Hiệu trưởng:
Công thức tính diện tích vòng tròn?
Bé :
- Dạ! Là bình phương bán kính nhân Pi
Hiệu trưởng:
- Nước bốc thành hơi khi nào?
Bé :
- Dạ! Là khi nước sôi ở 100 độ C
Sau 1 tiếng "tra tấn", câu nào bé cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng về kiến thức khoa học của bé và giao cho cô hỏi về kiến thức tổng quát:
Cô:
- Con gì càng lớn càng nhỏ?
Ông hiệu trưởng hết hồn nhưng bé trả lời ngay:
- Dạ! Là con cua. Nó có càng lớn và càng nhỏ.
Cô:
- Cái gì trong quần em có mà cô không có?
Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.
Bé:
- Dạ! Là 2 cái túi quần
Cô:
- Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất?
Ông hiệu trưởng run lên.
Bé:
- Dạ! Ở Phi Châu.
Cô:
- Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô?
Ông hiệu trưởng chết điếng người.
Bé:
- Dạ! Là cái đầu gối
Cô:
- Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt ?
Ông hiệu trưởng hóc mồm ra.
Bé:
- Dạ! Là cái lưỡi
Cô:
- Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình?
Ông hiệu trưởng ra dấu không cho bé trả lời nhưng bé đáp ngay:
- Dạ! Là cái giường ngủ ạ!.
Cô:
- Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng ra?
Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo.
Bé:
Dạ là dầu sơn móng tay
Cô:
- Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra?
Ông hiệu trưởng gần xỉu.
Bé:
- Dạ là cây kem ạ
Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô đừng hỏi nữa và nói với bé :
- Thày cho con lên thẳng đại học bởi vì con là thần đồng. Nãy giờ thày không trả lời đúng 1 câu nào hết!!!__________________
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
NGÔN NGỮ NGHỀ NGHIỆP Hai vợ chồng kia rất yêu thương nhau, sau 10 năm thử thách bà vẫn chưa có bầu. Cuối cùng ông đồng ý nhờ một người đàn ông khỏe đẹp để cấy giống. Mọi chuyện đã sắp đặt, giờ hành sự đến, ông rời nhà, dặn vợ sẽ có người tới làm phận sự, bà cứ tự nhiên tiếp đại ân nhân. Trong khi ấy, một nhiếp ảnh gia chuyên chụp hình trẻ em dạo trong vùng, tới gõ cửa. Chủ và khách đều thuộc diện mau mồm miệng. Khách chưa kịp mở lời chủ đã vồn vã mời vào, bà nhanh nhẩu : - Tôi biết ông là ai, đến đây làm gì, tôi đang chờ ông đây xin ông tự nhiên. - Thật vậy sao, hôm nay tôi có chương trình giảm giá đặc biệt, sản phẩm trẻ em là chuyên nghề của tôi, bảo đảm không vừa ý không tính tiền bà. - Thế tốt, đó là điều vợ chồng tôi mong muốn. Xin ông cho biết mình sẽ làm việc ở đâu ? - Bà cứ yên tâm, theo kinh nghiệm của tôi, phải làm hai cái trong bồn tắm, trên bàn ăn, dưới bếp, sau đó có thể bò càng dưới sàn nhà. - Trong bồn tắm ? Dưới sàn nhà ? Chồng tôi chưa bao giờ làm như thế, hèn gì... - Thưa bà nghề chúng tôi không bảo đảm làm đâu trúng đó, tôi phải thử 5,7 kiểu, mỗi vị trí một hai cái, càng nhiều góc cạnh khác nhau càng hy vọng mang lại kết quả tốt. - Chồng tôi xưa nay chỉ có một chỗ, làm hoài một kiểu hèn chi... Nếu vậy, xin ông làm liền, tôi nóng lòng lắm rồi. - Thưa bà, nghề này không cho phép chúng tôi vội vã, mặc dầu chỉ cần 5, 10 phút, nhưng thiếu chuẩn bị kết quả sẽ không làm bà thỏa mãn. - Phải rồi, chồng tôi không có kinh nghiệm, ông ấy vội vội vàng vàng, phụp một cái là xong, đem đi rửa (hình), hèn chi ... - Thưa bà, tôi không dám chê ông nhà, nhưng hành nghề như vậy hèn gì trong nhà bà không có một sản phẩm nào ra hồn. - Phải rồi, chúng tôi cũng muốn có hình ảnh con cháu cho đỡ buồn. Anh phó nhòm mở cặp lấy ra mấy tấm hình trẻ em. Chỉ một tấm chụp trong sân trường: - Thưa bà, cái này, chúng tôi làm việc ở sân trường. - Ấy chết, ai lại làm ở nhà trường, không sợ cảnh sát sao ? - Không sao, thưa bà, lúc làm cái này chúng tôi chuẩn sẵn từ ngoài, vào tới là phụp liền, cảnh sát cũng khoái đứng xem chúng tôi làm suốt buổi ! Phó nhòm đưa tấm hình khác chụp em bé sinh đôi: - Cặp sinh đôi này thật là khó khăn, bà mẹ các cháu không giữ nổi, chúng tôi làm suốt ngày. - Trời đất, làm gì mà giữ không nổi ! - Dạ phải, bà ấy luôn chân luôn tay, hai đứa không đứng yên một chỗ, đứa này vừa xáp vô là đứa kia đã ra, cứ thế, lăng xăng mãi, mệt quá, hai đứa vừa ngồi chụm lại, tôi phụp một cái, thật bất ngờ mà lại đẹp thế này. Đưa tấm hình em bé khác chụp ngoài công viên: - Bé này, thưa bà tôi đã mất 4 tiếng đồng hồ làm ngoài công viên, còn hư cả đồ nghề nữa. - Ông nói sao ? Làm tới 4 tiếng đồng hồ ? còn hư cả đồ nghề nữa ? - Dạ phải, thưa bà thằng nhỏ nhúc nhích quá, tôi phải chui vào bụi rậm, chỉ lòi đồ nghề ra, vì nặng, tôi phải để đồ nghề trên cái nạng, thằng nhỏ nhúc nhích sàng qua sàng lại lia chia, rung chuyển cả mặt đất, đồ nghề mất thăng bằng rơi xuống, đụng phải tảng đá làm tôi thót cả ruột gan. - Thôi được, tôi đã xem sản phẩm của ông, mình bắt đầu được chưa, tôi cũng chịu hết nổi rồi. - Thưa bà, xin bà năm phút, tôi ra xe lấy cái tripot, cái nạng để dựng đồ nghề. - Trời ơi, đồ nghề của ông phải chống nạng hay sao ? - Thưa bà, cái cà nông (camera cannon) của tôi vừa dài vừa nặng, tay tôi cầm không nổi. Ấy... ấy...bà sao vậy ? Nghe tới đó, bà chủ nhà kinh hoàng, bủn rủn tay chân té xuống sàn nhà nằm sùi bọt mép. | Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Rách bao là em chết đó Nhẹ đi anh ! Rách cái bao là em chết đó ! -Em yên tâm , anh làm cả trăm cái rồi , có rách cái nào đâu mà em sợ ! -Nhưng lỡ nó rách thì sao? -Em khéo lo , anh làm nhẹ nhàng chứ có mạnh đâu! 1 lát sau: -A , ra rồi , đã quá ! -Nè , lần sau muốn mở bao thư nào nhớ kêu anh nha ! Đừng có tự mở , lỡ rách sếp mắng cho đấy (st) | Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Tuần trăng mật Một gia đình có ba cô con gái, và cũng rất tình cờ họ đi lấy chồng vào cùng một ngày.
Người mẹ rất lo lắng về tuần trăng mật, và căn dặn các cô phải gửi e-mail dù chỉ vài chữ để thông báo cho bà biết về những gì diễn ra trong những ngày hạnh phúc ấy.
Hai ngày sau, bà đã nhận được e-mail của cô thứ nhất, vỏn vẹn chữ: "Nestcafe".
Đầu tiên, người mẹ rất ngạc nhiên, sau đó bà đi vào bếp, lấy hộp cafe xuống xem và thấy hàng chữ: "Good till the last drop" (Thơm ngon đến giọt cuối cùng). Bà mỉm cười và vui vì hạnh phúc của con gái.
E-mail của cô thứ hai đến vào một tuần sau đó, cũng chỉ có mấy chữ: "Benson & Hedges".
Người mẹ nhanh nhẹn chạy vào phòng làm việc của chồng, cầm bao thuốc lá ông vẫn thích hút lên xem, và đọc được hàng chữ: "Extra long, King size" (To lớn, mạnh mẽ). Bà nhíu anh, nhưng cũng thấy mừng cho con gái.
Cô gái thứ ba vẫn bặt vô âm tín, mãi đến hơn một tháng sau e-mail của cô mới đến hộp thư của mẹ, và nó cũng rất ngắn gọn: "British Airways".
Người mẹ vội vàng mở tờ tạp chí phụ nữ mới nhất ra, và ngất xỉu khi đọc thấy dòng quảng cáo: "Three times at day, seven days at week, in both directions" (Ba chuyến một ngày, chạy suốt tuần, cả chiều đi lẫn chiều về).(st)
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Hội ở bẩn Anh chàng nọ muốn tham gia vào "Hội ở bẩn" nên gửi một bức thư cho chủ tịch hội xin gia nhập.Trong thư có đoạn viết: “Từ lâu, tôi đã hâm mộ thành tích của các anh. Bản thân tôi từ khi biết đánh răng đến nay đã 25 năm mà chưa hề rửa cũng như chưa thay bàn chải bao giờ. Hãy xem chiếc bàn chải đánh răng tôi gửi kèm theo đây”.
Vài ngày sau, anh ta nhận được hồi âm từ ngài chủ tịch, nội dung như sau: “Chúng tôi rất tiếc chưa thể nhận vì anh chưa đủ tiêu chuẩn gia nhập. Ở hội chúng tôi từ trước tới giờ chưa ai sử dụng bàn chải đánh răng cả!”.(st)
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Một cô gái xinh đẹp trước khi đi chơi tối với người yêu được mẹ dặn dò như sau:
- Con nên nhớ, nếu Bạn trai của con có ý sàm sở với con ở "phần trên" con phải nói "Không được!" và nếu Bạn trai của con sàm sở với con ở "phần dưới" con phải nói "Dừng lại!"
Sau buổi tối đi chơi về, cô gái có vẽ phờ phạc và quần áo thì hơi xốc xếch, người mẹ đã hiểu chuyện gì đã xảy nên giận dữ hỏi cô gái:
- Con có thực hiện theo lời mẹ dặn không?
Cô gái trả lời:
- Dạ, con có nói đúng theo lời mẹ dặn! Nhưng Bạn trai của con vừa sàm sở ở phần trên vừa sàm sở ở phần dưới cùng 1 lúc... nên con mới ra nông nổi này!
(vì cô ta đả nói "không được!" "Dừng lại!" cùng 1 lúc .. hihi..)
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Má không cho! Kỷ niệm 60 năm ngày cưới, cụ ông bàn với cụ bà : - Chúng mình sẽ tìm về hương vị thuở ban đầu khi mới yêu nhau, em nhé. Cụ bà đồng ý, thế là chiều hôm đó, đang ngồi trong phòng, đột nhiên có 1 cục giấy được bắn qua cửa sổ, cụ bà nhặt lên, xúc động và run rẩy mở ra xem : “7giờ tối nay, hẹn em ở chân cầu Chà Và nhé” 6giờ 45 chiều, tay cầm bó hoa hồng, ông cụ vừa húyt sáo vừa đến chân cầu chờ cụ bà.7h, rồi 7h45, kim đồng hồ lên 8h….8h30….9h, hết kiên nhẫn nổi, vì lúc nầy sương xuống nhiều, cụ ông hầm hầm về nhà, mở cửa ra và quát : ” sao bà không ra” Cụ bà ngồi ủ rủ, thút thít : ” má không cho em đi(st)
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Không phải đàn ông Ở lớp 3 của một trường tiểu học, trong giờ Văn, một cậu bé đưa cho cô bạn bên cạnh mẩu giấy nhỏ, trong đó viết nguệch ngoạc: “Sau giờ học, chúng ta sẽ ra công viên và ngồi trên ghế đá chơi”.
Cô bạn đọc lướt qua, hiểu ý, nhìn cậu bé bằng con mắt khinh mạn và bĩu môi. Một lát sau, cô đẩy sang cậu bé một mẩu giấy nhỏ với dòng chữ: “Nếu chỉ có vậy thì anh xuống lớp 1 mà học”.(st) | Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 31-10-2008(UTC) Bài viết: 237
|
Tiết học bảo vệ sức khoẻ Cô giáo dặn học sinh: - Ngày mai các em đem tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ. Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật. - Tuấn, em đem gì tới? - Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ. - Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào? - Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ. - Tý, em mang cái gì kia? - Dạ, bình ôxy ạ? - Em lấy ở đâu ra vậy? - Dạ, của bà em. - Thế bà nói gì khi em mang bình đi? - Dạ, bà chỉ phều phào nói: “Không được mang đi”.(st)
| Sống Đơn Giãn Cho Đời Thanh Thản |
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|