Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


2 Trang<12
Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline hanhphuctimdau  
#21 Đã gửi : 17/01/2012 lúc 10:17:56(UTC)
hanhphuctimdau

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 03-01-2012(UTC)
Bài viết: 18

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 7 bài viết
Originally Posted by: WinemanHD Go to Quoted Post
Điều quan trọng hiện tại là anh đã chấp nhận được sự thật của chính mình .Và điều đó còn tốt hơn hàng ngàn thứ thuốc và chất dinh dưỡng khác happy 
Bây giờ , thì cuộc sống của anh cũng vẫn là màu hồng đấy thôi happy Vì thật ra , màu sắc là do chính bản thân mình tô nên cả happy 
Sr anh về tất cả mọi chuyện , mà dù sao hay có gì thì anh cũng sẽ là 1 người em quan tâm , hãy viết những điều anh suy nghĩ vào chính topic này nhé .Nó sẽ cho em biết rằng anh sẽ thế nào vào mỗi ngày trôi qua .
Thế là quá đủ .Thân 



 
 Cảm ơn em, anh đã đi xét nghiệm lại, và ở Trung tâm Ánh Dương, Chị tư vấn có nói 1 điều "với những biểu hiện của em chưa chắc em đã có hiv, nhưng sao bên Bệnh viện Da liễu lại trả kết quả cho em lâu như vậy, trong khi đã 14 ngày rồi. Cho dù có hay kg thì 10 ngày đã có kết quả. Có lẽ họ làm em trở nên lo lắng cho chính mình". Chị tham vấn nói anh đi da liễu để uống thuốc chống nấm miệng thôi, vì anh đang bị nóng trong người. Và cũng kg nên lo lắng nữa. Qua Tết, ngày 3/2 mình sẽ có kết quả từ Ánh Dương. Còn bệnh viện Da liễu, anh đã xé tờ giấy hẹn. Nó như ác mộng.

P/S: Và mình cũng khuyên đừng đến Bệnh Viện Da Liễu xét nghiệm, ở đây không còn được bảo trợ nữa, vừa phải đóng tiền xét nghiệm mà làm ăn không khoa học....! Xem bệnh nhân như công cụ kiếm tiền....! Đáng lên án....!

Offline zingzinglove  
#22 Đã gửi : 10/02/2012 lúc 12:36:58(UTC)
zingzinglove

Danh hiệu: Member

Nhóm: Spam chuyên nghiệp
Gia nhập: 10-02-2012(UTC)
Bài viết: 13
Đến từ: việt nam

Được cảm ơn: 27 lần trong 11 bài viết
Trong cuộc sống này,TGT3 của chúng ta là vậy,khi sinh ra chẳng ai muốn mình như thế,ròi những ánh mắt dòm ngó,kì thị...Sống thì vẫn phải sống,ai như thế nào,dù họ có nhòm ngó sao cũng được...Các bạn à,chỉ cần có niềm tin,có ước mơ,sống với chính con người thật của mình,dù có bệnh HIV đi chẳng nữa,có thể nó sẽ mất đi vào thời gian không xa...Thế giới luôn thay đổi,con người của chúng ta sẽ có thể trị lại căn bệnh này.
Đi vào thực tế của cuộc sống,bản thân mình cũng là gay,tình cảm của mình luôn rung động trước một người nam giới,là TGT3,cũng như mọi người bình thường,ai cũng muốn được sống,được yêu và yêu,được hạnh phúc,và che chở...thế nhưng,đằng sau đó là những cơn say"tình",chúng ta thờ ơ với bản thân,không quan tâm cho bản thân ta,chúng ta chỉ muốn được những gì mình muốn mà quên đi thân thể mình...Mình nói như thế,không phải là trách ai cả...Nhưng mình muốn mang một lời nhắn nhủ nhỏ nhoi thôi...
           " Các bạn à,khi yêu,chúng ta đừng đòi hỏi quá mức,nhiều khi nó sẽ làm chúng ta đánh mất chính chúng ta...Hãy có trách nhiệm với bản thân mình....Dù bạn có nhiễm HIV đi chẳng nữa,chúng ta hãy sống lạc quan,yêu đời,có cảm nhận khác hơn về căn bệnh này,làm sao cho chúng ta cảm thấy cuộc sống này tươi đẹp,có ích.Mỗi người chỉ sống và tồn tại duy nhất trong vũ trụ này,mặc dù chúng ta sống chỉ khoảng mấy mươi năm,nhưng hãy làm mấy mươi năm ấy sẽ trở thành 1 kỉ niệm đẹp,một đời người có ích,cho dù bạn có mang HIV đi chăng nữa.Mọi người luôn bên các bạn"

Xin giới thiệu:Mình tên Hiếu,20 tuổi,quê ở Nha Trang,đang là sinh viên của trường ĐH Văn Lang.Nếu các bạn,hoặc anh chị nào muốn tâm sự,nói chuyện hoặc giãi bày,nếu không ngại thì liên lạc với mình nha.Mình luôn sẵn sàng tâm sự và chào đón các bạn..SĐT của mình là 01663720600..yahoo:caubedautay_sinhsinh
Offline chathcm  
#23 Đã gửi : 10/02/2012 lúc 04:18:17(UTC)
chathcm

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 28-12-2011(UTC)
Bài viết: 463

Cảm ơn: 13 lần
Được cảm ơn: 213 lần trong 137 bài viết
Originally Posted by: pupupinpin Go to Quoted Post
mình thì lo sợ gần tháng trời luôn. ban đàu là BV ĐH Y Dược, kế đó là BV Nhiệt Đới, Tiếp theo là Pastuer và cuối cùng là trung tâm y tế dự phòng. mệt mõi lắm luôn. nhưng cũng may là mình chưa uống thuốc điều trị ARV. nhưng khổ nõi là mình mang thêm trong người căn bệnh MG. khổ lắm cả nhà ơi, huhuhuhu. mong đc chia sẻ cùng cả nhà qua đại chỉ: sg.phamphuong@yahoo.com.
iu cả nhà nhìu !!!


CD4 cuả ban còn cao, chưa uống ARV ah?
Mình thì ròng rả từ đầu tháng 12, đến bây giờ, qua tuần sau thì có ARV để uống
Trong thời gian chờ đợi, an uống thì cd4 tăng lên được 150, mừng quá,hihi

Nếu chưa uống CD4, thì hình như chổ TTYT cũng cho uống cotrim dự phòng đó, bạn hỏi thông tin xem sao

Facebook: chathcm@yahoo.com zalo: 0995626751
Offline hanhphuctimdau  
#24 Đã gửi : 10/02/2012 lúc 10:17:19(UTC)
hanhphuctimdau

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 03-01-2012(UTC)
Bài viết: 18

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 7 bài viết
Mọi việc đã không như mình mong đợi, ngày 3/2, mình đi công tác nên không thể đến lấy kết qủa được như trên giấy hẹn. Cuối cùng cũng nên biết mình như thế nào. Ngày 8/2, đến Ánh Dương, tâm trạng cực kỳ nặng nề. Bước vào phòng Tham vấn, BS hỏi mình đã chuẩn bị tâm lý để nhận kết quả chưa. Thật sự thì mình sẽ kg shock nếu cho dù kết quả như thế nào. Vì từ thời điểm mình đi xét nghiệm lần đầu tiền đến bây giờ cũng hơn cả 1 tháng. Thời gian đó đủ để mình chấp nhận mọi thứ. Cầm giấy thông báo kết quả trên tay, mà tinh thần mình như suy sụp. Tay chân mình run cả lên...! BS nắm lấy tay mình và chỉ nói 1 điều duy nhất "Chấp nhận và cố lên...". Vậy là mình có h. Và mình phải bắt đầu sống cùng với nó. Oán than, nhưng nó là căn bệnh do chính mình gây ra. Nên mình cũng chẳng óan ai, hận ai. Chỉ tự trách là mình quá "đê mê cho tuổi trẻ". Để giờ phải chấp nhận điều mà tất cả những ai trên thế giới này đều kg chấp nhận. HIV....! HIV...! nghe cái tên đã cảm thấy ghê sợ...! 2 ngày qua, mình đã phải suy nghĩ, đắn đo, lo âu, nhưng nếu chỉ có 1 mình mình, thì mình sẽ kg thể vượt qua nỗi ám ảnh đó. Và mình quyết định viết tiếp entry này. Lúc đó mình muốn gục vào 1 góc nào đó để khóc thật to, khóc thật to và tự nói với mình rằng "Con xin lỗi Ba Me, em xin lỗi Chị, xin lỗi Cnh, chú xin lỗi cháu, cậu xin lỗi cháu, con xin lỗi Cô, .... xin lỗi tất cả mọi người, con là ngừơi kg ra gì.., con ghê sợ chính mình...". Cuộc sống giờ với mình là sự phấn đấu cho căn bệnh mà mình đang mang. Mình nhận ra rằng, có suy nghĩ thêm hay buồn thêm thì cũng kg được gì...! Nên mình đã quyết định đăng ký điều trị và theo dõi sức khỏe. Mình vẫn chưa kiểm tra CD4. Thứ 2  ngày 13/2 mình mới bắt đầu khám. "Bắt đầu không bao giờ là muộn". Mình tự nhủ sẽ cố gắng sống, tinh thần thật sự thoải mái, để biết rằng, mình vẫn còn có ý nghĩ trên cuộc đời này. Cảm ơn về tất cả, cảm ơn những người bạn đã bên mình, cảm ơn vì sự chia sẽ, cảm ơn những BS, những ng đã cho mình 1 hướng đi thật sự khi biết về chính mình...! Cảm ơn..... cuộc sống là vậy. Những gì mình đang có mà không biết quý trọng, khi mất đi rồi mới biết hối tiếc...! sức khỏe là vô giá, các bạn ạh....!!!!!!
thanks 4 người cảm ơn hanhphuctimdau cho bài viết.
cravenu2 trên 11-02-2012(UTC) ngày, toi-phai-song trên 11-02-2012(UTC) ngày, dongsongbinhyen trên 01-03-2012(UTC) ngày, PhongLuust trên 02-03-2012(UTC) ngày
Offline namhaysongtot  
#25 Đã gửi : 12/02/2012 lúc 02:27:15(UTC)
namhaysongtot

Danh hiệu: Member

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 03-03-2011(UTC)
Bài viết: 1.223
Man
Đến từ: Nơi có nhiều niềm vui

Thanks: 14 times
Được cảm ơn: 312 lần trong 266 bài viết
_Cố lên không ai từ bỏ bạn hết.Ráng sống tốt lên anh bạn.Tụi mình lun gần bạn lun là gia đình thứ hai của bạn.
Yahoo:namoigoigiacmove điện thoại:0939893165


PHÀM LÀM ĐIỀU GÌ HÃY NGHĨ TỚI HẬU QUẢ CỦA NÓ CÂU NÓI ĐƠN GIẢN NHƯNG ĐÁNG NGÀN VÀNG.THÀNH PHỐ CẦN THƠ NƠI TÔI SINH SỐNG .
ĐỒNG TÍNH KHÔNG CÓ GÌ LÀ XẤU TÔI MONG XÃ HỘI CHẤP NHẬN TÔI VÀ MỌI NGƯỜI ĐỒNG TÍNH KHÁC.HÃY QUAN HỆ AN TOÀN TRONG MỌI TÌNH HUỐNG.

MỖI MỘT CON NGƯỜI LUÔN CÓ MỘT BỘ NÃO NÊN MONG CÁC BẠN KHI ĐỌC BẤT CỨ MỘT THÔNG TIN NÀO CŨNG NÊN TỰ SUY NGHĨ TỰ SÀN LỌC ĐỂ ĐƯỢC CÂU TRẢ LỜI CHÍNH XÁC NHẤT TRÁNH CỨ ĐẶT NHỮNG CÂU HỎI MÀ CÂU TRẢ LỜI ĐÃ CÓ QUÁ NHIỀU TRÊN DIỄN ĐÀN.
thanks 1 người cảm ơn namhaysongtot cho bài viết.
cravenu2 trên 13-02-2012(UTC) ngày
Offline TheTony123  
#26 Đã gửi : 12/02/2012 lúc 04:43:53(UTC)
TheTony123

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 24-06-2010(UTC)
Bài viết: 200
Man
Đến từ: Green of life

Thanks: 6 times
Được cảm ơn: 27 lần trong 25 bài viết
mình đã đọc hết tất cả bài viết của bài !! cố gắng lên bạn nhé .... mình ở HCM nếu cần chia xẻ bạn có thể liên lạc wa hộp thư của mình
Cuộc sống ko dc như mơ khi vô nhạc vô hồn thơ
thanks 1 người cảm ơn TheTony123 cho bài viết.
cravenu2 trên 13-02-2012(UTC) ngày
Offline zingzinglove  
#27 Đã gửi : 12/02/2012 lúc 08:43:25(UTC)
zingzinglove

Danh hiệu: Member

Nhóm: Spam chuyên nghiệp
Gia nhập: 10-02-2012(UTC)
Bài viết: 13
Đến từ: việt nam

Được cảm ơn: 27 lần trong 11 bài viết
Originally Posted by: hanhphuctimdau Go to Quoted Post
Mọi việc đã không như mình mong đợi, ngày 3/2, mình đi công tác nên không thể đến lấy kết qủa được như trên giấy hẹn. Cuối cùng cũng nên biết mình như thế nào. Ngày 8/2, đến Ánh Dương, tâm trạng cực kỳ nặng nề. Bước vào phòng Tham vấn, BS hỏi mình đã chuẩn bị tâm lý để nhận kết quả chưa. Thật sự thì mình sẽ kg shock nếu cho dù kết quả như thế nào. Vì từ thời điểm mình đi xét nghiệm lần đầu tiền đến bây giờ cũng hơn cả 1 tháng. Thời gian đó đủ để mình chấp nhận mọi thứ. Cầm giấy thông báo kết quả trên tay, mà tinh thần mình như suy sụp. Tay chân mình run cả lên...! BS nắm lấy tay mình và chỉ nói 1 điều duy nhất "Chấp nhận và cố lên...". Vậy là mình có h. Và mình phải bắt đầu sống cùng với nó. Oán than, nhưng nó là căn bệnh do chính mình gây ra. Nên mình cũng chẳng óan ai, hận ai. Chỉ tự trách là mình quá "đê mê cho tuổi trẻ". Để giờ phải chấp nhận điều mà tất cả những ai trên thế giới này đều kg chấp nhận. HIV....! HIV...! nghe cái tên đã cảm thấy ghê sợ...! 2 ngày qua, mình đã phải suy nghĩ, đắn đo, lo âu, nhưng nếu chỉ có 1 mình mình, thì mình sẽ kg thể vượt qua nỗi ám ảnh đó. Và mình quyết định viết tiếp entry này. Lúc đó mình muốn gục vào 1 góc nào đó để khóc thật to, khóc thật to và tự nói với mình rằng "Con xin lỗi Ba Me, em xin lỗi Chị, xin lỗi Cnh, chú xin lỗi cháu, cậu xin lỗi cháu, con xin lỗi Cô, .... xin lỗi tất cả mọi người, con là ngừơi kg ra gì.., con ghê sợ chính mình...". Cuộc sống giờ với mình là sự phấn đấu cho căn bệnh mà mình đang mang. Mình nhận ra rằng, có suy nghĩ thêm hay buồn thêm thì cũng kg được gì...! Nên mình đã quyết định đăng ký điều trị và theo dõi sức khỏe. Mình vẫn chưa kiểm tra CD4. Thứ 2  ngày 13/2 mình mới bắt đầu khám. "Bắt đầu không bao giờ là muộn". Mình tự nhủ sẽ cố gắng sống, tinh thần thật sự thoải mái, để biết rằng, mình vẫn còn có ý nghĩ trên cuộc đời này. Cảm ơn về tất cả, cảm ơn những người bạn đã bên mình, cảm ơn vì sự chia sẽ, cảm ơn những BS, những ng đã cho mình 1 hướng đi thật sự khi biết về chính mình...! Cảm ơn..... cuộc sống là vậy. Những gì mình đang có mà không biết quý trọng, khi mất đi rồi mới biết hối tiếc...! sức khỏe là vô giá, các bạn ạh....!!!!!!




Đúng như anh nói,"Bắt đầu không bao giờ là muộn",em luôn sát cánh và tâm sự với anh nếu anh cần.Cố lên anh nhé,mọi người sẽ hiểu và nắm chặt tay anh,sẽ giúp anh vượt qua mọi rào cản lớn đến đâu,dù cho rào cản đó sẽ dần lấy đi cuộc sống của anh,nhưng không,mọi người sẽ bên anh.Mọi người sẽ giúp anh,mọi người sẽ cùng anh vượt qua,sẽ giúp anh cảm thấy "không muộn".Tương lai vẫn còn anh nhé...!!!
Thân chào anh,

Thằng nhóc Nhá Máy.
thanks 1 người cảm ơn zingzinglove cho bài viết.
cravenu2 trên 13-02-2012(UTC) ngày
Offline hanhphuctimdau  
#28 Đã gửi : 23/02/2012 lúc 06:25:15(UTC)
hanhphuctimdau

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 03-01-2012(UTC)
Bài viết: 18

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 7 bài viết
   Vậy là cũng gần hơn 1 tháng, nhanh thật...! Sau 1 tuần về quê thăm gia đình. Tuy có những việc ngoài mong muốn làm holiday của mình kg vui....! Nhưng đó là gia đình....! Là những người kg bao giờ từ bỏ mình....!
   Sáng nay đến Bệnh viện nhận kết quả kiểm tra Lao, Phổi, CD3, CD4, thật buồn vì CD4 chỉ có 290. Đồng nghĩa với việc mình sẽ phải uống thuốc....! Còn về Lao, Phổi thì mình đều âm tính...! Trước khi viết mình nghĩ rất nhiều điều. Nhưng khi bắt đầu viết lên những dòng này, mình chẳng còn nghĩ ra được điều gì...! Chỉ thấp thoáng trong mơ hồ "sợ.....sợ.....". Mình chỉ có 1 mình trên đất SG, việc mình đang bị h, điều này cũng khó có thể chia sẽ với ai. Mà cũng chẳng dám gặp nhiều người...! Cũng chỉ vì "sợ....sợ...". Khi bắt đầu uống thuốc, mình có nghe một vài ng bạn cho biết là phải uống đúng giờ, kg bỏ cử...! Và liên tục trong suốt thời gian còn lại. Rồi những phản ứng phụ xảy ra như nôn, ói, nổi mẫn đỏ, da đen xạm lại, môi thâm, mệt mỏi, ..... Cũng vì "sợ...sợ....và sợ.....". Nhưng vì sức khỏe, mình sẽ phấn đấu, vì tương lai, vì báo hiếu, vì gia đình, vì những người bên cạnh mình, mình quyết tâm vì điều đó....! Cảm ơn tất cả...! "Bắt đầu không bao giờ là muộn...."
thanks 3 người cảm ơn hanhphuctimdau cho bài viết.
vanconhyvong trên 23-02-2012(UTC) ngày, PenGia trên 23-02-2012(UTC) ngày, cravenu2 trên 23-02-2012(UTC) ngày
Offline bethetrueme  
#29 Đã gửi : 23/02/2012 lúc 08:48:13(UTC)
bethetrueme

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 12-08-2011(UTC)
Bài viết: 35

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Trên mọi thuốc đều có ghi những phản ứng phụ có thể xảy ra, không riêng gì thuốc cho H. Tuy nhiên, xác xuất xảy ra những phản ứng phụ như vậy không phải là nhiều. Bác sĩ và tư vấn viên vì trách nhiệm nên đi dặn dò thông tin này, có biết đâu mặt trái của sự "chu đáo" là tạo thêm một nỗi lo lắng, hoang mang cho người có H. Cá nhân anh hoàn toàn không bị gì hết - Chia sẻ với em thông tin này để em take it easy hơn. Và mọi người, ai có những dấu hiệu "tích cực" thì chia sẻ để cho em ấy niềm tin nhé!
thanks 1 người cảm ơn bethetrueme cho bài viết.
cravenu2 trên 23-02-2012(UTC) ngày
Offline cravenu2  
#30 Đã gửi : 23/02/2012 lúc 11:58:20(UTC)
cravenu2

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức, Hội viên Câu lạc bộ ARV
Gia nhập: 19-10-2011(UTC)
Bài viết: 763
Đến từ: http://hiv.com.vn/

Cảm ơn: 1358 lần
Được cảm ơn: 594 lần trong 387 bài viết
  Em ơi !

  Anh nè 14 cd4 thôi nhưng cũng nhờ Bethetrueme và một số bạn khác  mà sống rất vui vẻ đây. Các tác dụng phụ thì người có cái này người có cái khác chứ không phải như những gì chúng ta học về tác dụng phụ là có tất cả đâu . Anh thì bị ngứa nè nhưng cũng nhờ bạn Hoavu mua thuốc mát gan cho uống thế là hết ngứa ... cái gì thì nó cũng từ từ là hết thôi. Chị anh bị bệnh đau tim đó, mỗi lần uống thuốc gì đó mà tác dụng phụ của nó là muốn nhảy lầu nhưng giờ hết thì chị ấy lại nói "sao hết rồi kì vậy?" SẼ sớm thôi em sẽ không còn lo sợ điều gì đâu. Hãy luôn uống thuốc đúng giờ em nhé ... biết đầu chừng một sớm mai đây có thuốc chữa H đó em. Hãy luôn hy vọng , tự tin và hãy sống cởi mở hơn được không? Đừng có "sợ ... sợ" nữa nha. Cứ "sợ" vậy em sẽ không tốt đâu. Em phai mau vui , tăng CD4 không thôi là anh đuổi kịp em bây giờ đó.

  Anh cũng như em , một mình sống giữa Saigon ... Lúc chưa có biết mình có H anh không có nhiều bạn đâu. Lúc biết rồi thì có rất nhiều bạn bè tốt bên cạnh chỉ vì sống mà không có "sợ sợ" đấy em. Cố lên em nhé , nếu em muốn biết tai sao trong 2 tháng hơn anh từ 14cd4 mà lên dc 201 thì em hãy vui lên là em sẽ có dc hơn 500 cho mà xem. Nhớ nhé

   @Bethetrueme : Các trung tâm dạy cho chúng ta biết về tác dụng phụ cũng hay chứ vì nếu có tác dụng phụ nào "ghê gớm" quá thì BN sẽ được tư vấn hổ trợ hay đổi thuốc cho họ đúng không? Nếu Bạn không bị tác dụng phụ thì bạn thật sự là người may mắn ... Chúc sức khỏe nhé ân nhân của Cravenu2 ... .

   P/S : Nếu hanhphuctimdau có chuyện gì cần anh giúp anh sẽ giúp em , đừng có ngại nói với anh em nhé ... Anh cũng rất mừng là tuy 14cd4 nhưng không có Lao ... Anh em mình phải cùng nhau vược qua nào ...
LOVE YOU 1314
thanks 1 người cảm ơn cravenu2 cho bài viết.
binhan_2308 trên 24-02-2012(UTC) ngày
Offline funk  
#31 Đã gửi : 25/02/2012 lúc 09:03:06(UTC)
funk

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-10-2006(UTC)
Bài viết: 1.126
Man
Đến từ: tây hồ - hà nội

Được cảm ơn: 73 lần trong 47 bài viết
happy hear and see that...
"Thế gian vô thường,quốc độ mong manh,tứ đại khổ thông,năm ấm vô ngã,sinh diệt đổi đời,hư ngụy không chủ..."
Offline bethetrueme  
#32 Đã gửi : 01/03/2012 lúc 06:52:07(UTC)
bethetrueme

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 12-08-2011(UTC)
Bài viết: 35

Cảm ơn: 1 lần
Được cảm ơn: 3 lần trong 3 bài viết
Anh cũng quen một vài người bạn từ diễn đàn này. Lúc vào đây ai cũng nói lời hoang mang, mất niềm tin... Rồi vài tháng sau, khi đã "quen" với việc mình có H, họ trở lại nhịp sống bình thường hoàn toàn, lại open social life, lại "đong zai"... vui vẻ đến mức quên cả vào đây "báo cáo tình hình" với mọi người. Hehehe... Chính vì vậy họ không chia sẻ câu chuyện "vượt lo âu" của họ cho em có thêm niềm tin được. Thôi thì anh thay họ kể lại như vậy, để em vững lòng nhé!

Một lần nữa, nick yahoo của anh là bethetrueme, mọi người có cần chia sẻ gì thì cứ gọi, anh luôn sẵn lòng đồng hành cùng những lo âu!

Thân mến!
Offline hanhphuctimdau  
#33 Đã gửi : 10/03/2012 lúc 05:33:42(UTC)
hanhphuctimdau

Danh hiệu: Member

Nhóm:
Gia nhập: 03-01-2012(UTC)
Bài viết: 18

Cảm ơn: 2 lần
Được cảm ơn: 16 lần trong 7 bài viết
   Vậy cũng đã 2 tháng, thời gian trôi qua từng ngày, từng ngày,.... nghe có vẻ như nó dài đến vô tận. Cứ mỗi sáng thức dậy, những suy nghĩ ấy lại quay về, phải làm gì, phải làm sao và tương lai sẽ như thế nào....??? Mọi cái cứ trong vòng luẩn quẩn của chính con người ta mà chẳng thoát ra được.
   Và rồi công việc, sự tin tưởng ở chính bản thân phải thay đổi, vạch ra những kế hoạch, những dự định, những điều nên làm để tìm lại niềm tin trong ta.....!!! Để biết ta có ích, ta là ta.....!!!
   Tinh thần có lẽ đã thật sự thoải mái hơn nhờ những động viên, người kề cạnh người những lúc cần để thấy ấm áp hơn....! Để biết ta không lạc lõng trong thế giới chỉ màu đen, ánh sáng len lói và mập mờ nhưng ta vẫn tìm được con đường đi đến cái cửa mở ra, một cánh đồng hoang xanh rờn trước mắt, ta thấy được bầu trời mà nơi đó, mặt trời soi đường ta đi.....! Đi cho quãng đường còn lại chan hoà ánh nắng ban mai, chan hòa mùi hương lúa, những con đường mòn và những cành cây tán lá rộng mở, 1 ngôi nhà gỗ nhỏ bé bên ven đường, nơi ta tìm thấy hạnh phúc gia đình, mái ấm yêu thương, ngôi nhà của tình yêu bao la từ gia đình, từ bạn bè, từ người thân, từ những người ta chưa từng quen biết, từ những điều nhỏ bé nhất.............Đó là điều vô giá của thời gian mà ta phải vật vã để chấp nhận....... chấp nhận và sống....!
   Ta đang tìm lại chính niềm vui đó, niềm hạnh phúc, niềm sống và những điều ta phải làm gì, mà ta nghĩ đã mất, cảm ơn về tất cả, cảm ơn về mọi điều, cảm ơn về NGƯƠI..... NGƯƠI đã cho ta biết ta phải sống như thế nào cho 1 tương, ta sẽ cùng NGƯƠI, đến hết cuối con đường, NGƯƠI sẽ đi cùng ta, cũng ta cũng sẽ đi cùng NGƯƠI.... Ta chết thì NGƯƠI cũng phải chết, mà ta sống thì ta sẽ cho NGƯƠI thấy ta là người chiến thắng giữa trận đấu chỉ có ta và NGƯƠI trên đấu trường SINH MỆNH...... NGƯƠI hãy nghe những gì ta nói............... NGƯƠI biết chưa......!!!!!

Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
2 Trang<12
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.