  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 19-01-2013(UTC) Bài viết: 57  Đến từ: Long An Thanks: 42 times Được cảm ơn: 34 lần trong 14 bài viết
|
Mình biết được forum này cũng chỉ khoảng vài ngày thôi và đã đọc được khá nhiều bài viết của các bạn. Cũng là người mang H và mang giới tính thuộc về thiểu số nên mình rất hiểu những ray rức cũng như những khó khăn mà chúng ta đã và sẽ phải trải qua. Nhưng dù sao cuộc đời thật không êm ái như dòng sông, mà dù có như dòng sông thì cũng có lúc hung tợn bên những cơn lũ. Cho nên thiết nghĩ chúng ta hãy tạm gát qua những đau đớn về thể xác hay gánh nặng của tinh thần mà lạc quan nghĩ về những niềm vui mà bản thân đang có và phát triền nó càng ngày càng lớn hơn. Mình vẫn còn rất trẻ chưa đầy 23 tuổi đồng thời mình cũng vừa biết mình có H khoảng 2 tuần trở lại đây thôi. Lúc biết được mình có H trong người tưởng chừng như mọi thứ đang sụp đổ dưới chân mình để hình thành nên một vực thẵm vô tận để cuộc đời mình kết thúc ở đây. Bao nhiêu hy vọng, bấy nhiêu mơ ước, kế hoạch về một tương lai rộng mở phía trước đã bị cánh cửa số mệnh đóng lại. Mình là sinh viên vừa mới tốt nghiệp thôi, có vài công ty đã mời mình về làm với họ từ trước và mình cũng đã chuẩn bị xong mọi thứ. Là con trai duy nhất của một gia đình vẫn luôn kì vọng vào mình. Mẹ mình đặc cho mình cái tên Tuấn Kỳ là để mong sau này mình có thể tuấn tú và làm nên những kỳ tích. Đúng như mẹ mong chờ. Con trai của mẹ lớn lên cao to, sáng sủa được mọi người thương yêu và giờ thì nó cũng làm được kỳ tích thật sự. Nó đạp lên bao nhiêu là biển trời sự hy sinh của gia đình, gạt đi công ơn mang nặng đẻ đau, yêu thương vô hạn của mẹ và hơn hết nó đã vùi chôn chính cuộc đời nó. Từ khi học cấp 3, mình là một đứa học sinh miền Tây 1 thân, 1 mình lên Sài Gòn học. Qua bao nhiêu năm vừa học vừa làm mình vẫn mong sẽ sớm được thành công để cho mẹ ở quê sẽ không phải hoài lo lắng cho mình. Viễn cảnh đó đang mở ra khi mình tốt nghiệp nhưng cả một màn mây u ám xuất hiện đã cuốn đi tất cả. Mình chỉ muốn chết khi nghĩ đến lúc mẹ mình đã bạc cả mái đầu đau đớn mà nhìn đứa con cả đời nâng niu trở nên thân tàn ma dại chết dần chết mòn. Nhưng mình lại không dám chết vì nghĩ nếu nhìn thấy cảnh đó mẹ sẽ chết trước mình. Miệt mài đấu tranh tư tưởng liên tục suốt 3 ngày liền bên nước mắt và sự ray rức xé tim mình đi đến quyết định. Mình sẽ cố gắn để tiếp tục sống. Sống vì người thân luôn trông đợi mình, sống vì cuộc sống không bao giờ là ngõ cụt, sống vì tình thương vô biên của mẹ và trên tất cả mình muốn sống để cho bản thân mình 1 cơ hội cuối cùng. Mình biết tất cả ai trong mỗi chúng ta khi biết mình có H cũng gần như trãi qua giai đoạn này. Hãy đừng bắt mình nhảy xuống cái vực thẵm kia bỏ lại sau lưng sự tiếc nuối mà hãy dùng mọi sự quan tâm của mọi người dành cho mình biến nó thành sức mạnh để đưa đôi chân tránh xa nó càng xa, càng lâu...càng tốt. Hãy luôn quan tâm và chia sẽ lẫn nhau để thays cuộc đời này vẫn luôn tươi đẹp. Chúc mọi người luôn khoẻ mạnh về thể chất cũng như vui vẻ trong tâm hồn để vượt qua mọi khó khăn! | Đừng bao giờ nói tam biệt khi bạn vẫn muốn đi tiếp...Đừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy còn có thể đạt được... |
 8 người cảm ơn letuanky cho bài viết.
|
|
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên gắn bóNhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 26-07-2012(UTC) Bài viết: 176 Đến từ: tinyeubattu
Cảm ơn: 35 lần Được cảm ơn: 77 lần trong 61 bài viết
|
Chào bạn
Có H đầu phải là cái tội.phải cố đứng vững và chứng minh những hoài bão , những uu71c mơ mà mình đã vạch ra đều có thể thực hiện đu6ợc.chúc bạn luôn luôn thân tâm an lạc.sức khỏe tràn đầy. | yahoo:boytthamvanhiv |
 2 người cảm ơn ngoisaocodon cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 23-01-2013(UTC) Bài viết: 16  Đến từ: Xứ Sở Yêu! Thanks: 8 times Được cảm ơn: 8 lần trong 5 bài viết
|
Mình mừng vì bạn đã tìm ra hướng đi đúng cho bản thân.Bạn hãy tự tin lên vì xung quanh luôn có gja đình và bạn bè quan tâm gjúp đỡ bạn.chúc bạn thành công trong cs! | Một ngày nào đó! |
 3 người cảm ơn Songvjmojnguoj89 cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 30-12-2012(UTC) Bài viết: 16 Đến từ: TPHCM
Cảm ơn: 22 lần Được cảm ơn: 28 lần trong 9 bài viết
|
mọi người ở đây đều có mô%3ḅt số phâ%3ḅn chẳng ai muốn. mình nhỏ hơn bạn mà vẫn còn đi học. mình cũng ước mơ được đền đáp công ơn cha mẹ sau này. nhưng mọi thứ quá nghiê%3ḅt ngã. nhưng mô%3ḅt thân mô%3ḅt mình sẽ chóng chọi với tất cả, sẽ vươn lên và tiếp tục sống thực hiê%3ḅn hoài bảo và ước mơ. cuô%3ḅc sông vẫn tươi đẹp. Cố lên bạn nhé. | hãy cười lên bạn nhé.. duduxanh333 |
 2 người cảm ơn duduxanh cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 19-01-2013(UTC) Bài viết: 57  Đến từ: Long An Thanks: 42 times Được cảm ơn: 34 lần trong 14 bài viết
|
Mình vừa mới chia tay người yêu kết thúc mối tình 2 năm với bao nhiêu là kĩ niệm...trước đó mình đã tìm cách khuyên him đi xét nghiệm H và thật may mắn...him có kết quả âm tính...đó là món quà ý nghĩa lắm đối với mình nhưng cũng là nỗi đau cứa tim...mình phải chia tay với him...dù biết đó mới là cách tốt với him và mình nhưng mình vẫn thấy đau lắm...mới ngày nào còn bên nhau chia sẽ bao nhiêu vui buồn mà bây giờ mỗi người mỗi ngã...trong suốt 2 năm bên nhau mình cảm nhận được niềm hạnh phúc mà him mang đến ấm áp như vòng tay êm ái, vững vàng che chở trước những sóng gió, áp lực xung quanh. Chạy trốn him đối với mình không chỉ là nỗi đau mà nó còn là sự mất mát to lớn lắm. Nhưng dù biết đau, có tiếc nuối đến đâu mình cũng phải đi. Tương lai của him đang mở rộng phía trước còn mình thì giờ đã như một cỗ máy vô dụng đang rĩ nát dần mòn...cảm giác cô đơn đang bao trùm lấy mình...mình cần lắm những lời khuyên, lời chia sẽ từ các bạn... các bạn hãy bên mình trong giai đoạn khủng khiếp này với...hãy để lại những tin nhắn cho mình ở yahoo Mr_VYKY nha các bạn...cảm ơn mọi người rất nhiều... | Đừng bao giờ nói tam biệt khi bạn vẫn muốn đi tiếp...Đừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy còn có thể đạt được... |
 3 người cảm ơn letuanky cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 19-01-2013(UTC) Bài viết: 57  Đến từ: Long An Thanks: 42 times Được cảm ơn: 34 lần trong 14 bài viết
|
Đã sắp qua thêm một ngày nữa rồi...mấy đêm rồi mình cứ hoài trăn trở mà không ngủ được...biết là điều đó không tốt cho mình lúc này nhưng không hiểu sao đầu óc cứ lay hoay mãi thôi...mình sợ cái cảm giác này lắm...cái cảm giác như một vật thể đang rơi tự do mà không biết khi nào sẽ chạm đích...sáng ngày mai mình phải lên Sài Gòn nhận kết quả cd4 đầu tiên...điều đó lại làm mình càng lo sợ thêm...sợ cd4 thấp quá phải dùng thuốc...mà dùng thuốc thì phải vật vã một thời gian mới có thể thích ứng với thuốc trong khi chỉ còn hơn 10 ngày nữa là tết rồi...mối nghi ngờ của gia đình sẽ càng lớn thêm...cầu mong sao cho mọi việc hãy đừng đi quá xa... | Đừng bao giờ nói tam biệt khi bạn vẫn muốn đi tiếp...Đừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy còn có thể đạt được... |
 1 người cảm ơn letuanky cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 19-01-2013(UTC) Bài viết: 57  Đến từ: Long An Thanks: 42 times Được cảm ơn: 34 lần trong 14 bài viết
|
Sáng nay mình vào bệnh viện nhiệt đới để nhận kết quả cd4 đầu tiên...bên ngoài có rất nhiều người ngồi chờ khám bệnh...có người thì trông rất khoẻ mạnh nhưng cũng có người gần như không thể nhấc nổi đôi chân trên tấm thân trơ xương, hốc hác...mình chợt thấy toàn thân lạnh lên, nỗi sợ hãi khiến đầu mình không ngừng suy nghĩ...hình ảnh mình đến lúc đó cứ hiện lên, mình phải giành giật lấy từng hơi thở với tử thần, cảm giác khi mình nhắm mắt lại là sẽ không còn suy nghĩ gì để có thể nhìn thấy một ai nữa...từng phút...từng giây...từng cảm giác...từng ảo giác cứ dồn dập...mình thật sự không muốn chết...gần 1 tiếng chìm trong bấn loạn thì tên mình cũng được gọi...sau 3 tuần mình vẫn chưa giảm ký, thật may mắn...sau đó mình tiếp tục nhận được kết quả cd4...bác sỹ nói cd4 mình rất thấp chỉ 170 và phải uống thuốc đặc trị...nỗi sợ của mình đã đúng...mình cố bình tĩnh để hỏi bác sỹ cd4 thấp có chứng minh được gì không? Bác sỹ nói như vậy thể hiện mình đã nhiễm bệnh từ lâu rồi...trong đầu mình giờ chỉ toàn một màu đen...khi vừa biết mình có H, để tìm kiếm nghị lực sống tôi đã tự cho mình một hi vọng...tôi nghĩ rằng như ngày xưa những dịch bệnh lan tràn của ngày xưa như đậu mùa, dịch hạch, sốt xuất huyết...đã lấy đi sinh mạng của rất nhiều người nhưng qua thời gian người ta cũng tìm ra phương thuốc để khống chế chúng...nếu như vậy thì H cũng không phải ngoại lệ và vấn đề chỉ là thời gian...nếu mình cố gắn để có thể kéo dài thêm thời gian sống thì biết đâu mình sẽ đợi được...đó là những mong ước mới đây của mình...nhưng giờ ước mơ đó như càng xa dần...liệu mình sẽ sống được bao lâu nữa khi mình đã có H từ lâu...biết bao nhiêu là câu hỏi của mình ai có thể trả lời mình được không? Giờ mình ước sao có một ai đó có thể cho mình ôm thật chặt để khóc thật nhiều... | Đừng bao giờ nói tam biệt khi bạn vẫn muốn đi tiếp...Đừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy còn có thể đạt được... |
 1 người cảm ơn letuanky cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 20-01-2013(UTC) Bài viết: 31
Cảm ơn: 66 lần Được cảm ơn: 17 lần trong 13 bài viết
|
Mạnh mẽ lên cạu bạn ơi,tôi cũng như trường hợp của bạn vậy.Một sinh viên trẻ,miền Tây,lòng đầy nhiệt huyết và kế hoạch trong tương lai,không ngờ cách đây 3 tuần tôi biết mình có H,XÚc động,tôi không tin nỗi vào bản thân mình,ngày tôi vào nhận kết quả,trên môi tươi cười khũng khiếp,không ngờ.không ngờ kết quả lại là +.Thôi thì cố gắng sống tốt những ngày còn lại vậy.Muốn lắm sự chia sẽ cùng bè bạn. | Hãy sống sao khi bạn mất đi, người khác khóc còn bạn mỉm cười!
|
 2 người cảm ơn Juno2013 cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 29-04-2012(UTC) Bài viết: 77 Đến từ: viet nam
Cảm ơn: 46 lần Được cảm ơn: 53 lần trong 27 bài viết
|
AI cũng buồn và sốc khi biết mình có H, khi rời khỏi bệnh viện để chữa khỏi bệnh viêm phổi thì bs đã khuyên mình đến 1 opc gần nhà để điều trị và mình biết mình đã nhiễm H, lúc đầu vẫn tự lừa dối mình vẫn cầu mong 1 phép mầu từ ơn trên để mình được sinh ra 1 lần nữa, nhưng sự thật vẫn là sự thật mà, phải chấp nhận để bắt đầu điều trị
Mới đó đã điều trị được 6 tháng rồi, sức khỏe mình hiện vẫn tốt kg bị bệnh lặt vặt gì (chắc có lẽ chưa bị), bạn nên ổn định tâm lý để bắt đầu và cuộc điều trị vì sức khỏe và sống còn của mình nữa nhé
|
 2 người cảm ơn loi song sai lam cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: Thành viên mớiNhóm: Guests
Gia nhập: 01-02-2013(UTC) Bài viết: 3 Đến từ: Saigon
Cảm ơn: 10 lần Được cảm ơn: 2 lần trong 1 bài viết
|
Hoàn cảnh của bạn cũng gần giống mình. Mình cũng vừa phát hiện mình nhiễm H gần đây (tháng 12/2012). Mình cũng trạc tuổi bạn (mình sn90). Những gì bạn đang trải qua mình cũng đang phải trải qua đấy. Mình khâm phục bạn. Bạn có một nghị lực sống mà không phải ai cũng có được. Khoảng thời gian này, mình lo sợ lắm. Mình sợ phải đối mặt với gia đình, bạn bè và cả xã hội nữa; mình lo sợ cho sức khoẻ của mình. Kể từ khi biết mình nhiễm H, mình chú ý đến sức khoẻ bản thân nhiều hơn. Nhưng mình vẫn không tránh khỏi hoang mang. Có những triệu chứng xảy ra với mình khoảng thời gian gần đây như: ngứa, nổi mẩn đỏ, viêm họng lâu rồi nhưng vẫn chưa khỏi, mặc dù mình đã có đi khám và uống thuốc ở bv tai mũi họng tphcm; mình bị sụt kí từ 55 còn 50, lại hay bị ngứa da đầu và rụng tóc nữa (trước đây mình không có bị). Mình có thể thấy được những triệu chứng đó nhưng vẫn không biết làm như thế nào để khắc phục nữa. Mình có phần may mắn hơn bạn 1 tí, vì mình được phát hiện sớm, vừa rồi mình nhận KQ CD4 là 390, bs bảo chưa cần sử dụng thuốc. Mình mong được kết bạn với bạn và những người bạn cùng hoàn cảnh khác để trao đổi, tâm sự và giúp đõ, hỗ trợ nhau. Mong tin của các bạn.
Email của mình: longnguyen2683@gmail.com
Yahoo: longnguyen2683Sửa bởi người viết 15/02/2013 lúc 07:09:03(UTC)
| Lý do: Chưa rõ
|
 2 người cảm ơn Lng2683 cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 17-01-2013(UTC) Bài viết: 18 Đến từ: Saigon
Cảm ơn: 28 lần Được cảm ơn: 12 lần trong 8 bài viết
|
Bạn ơi đừng buốn nữa nhé, cuộc sống vẫn còn tươi đẹp nếu ngay từ lúc này bạn biết sông đúng và sống tốt, hãy vui vẻ mà sống mình không ngại chia sẽ cùng bạn và các bạn
mail cho mình qua congtucodon1911@gmail.com
luôn luôn lăng nghe lâu lâu thấu hiểu ( hi đùa đó) hãy chia sẻ với mọi người bạn sẽ thấy thỏa mái hơn,
hãy vui lên bạn nhé!
Thân
|
 1 người cảm ơn kevintran cho bài viết.
|
|
|
  Danh hiệu: MemberNhóm: Guests
Gia nhập: 19-01-2013(UTC) Bài viết: 57  Đến từ: Long An Thanks: 42 times Được cảm ơn: 34 lần trong 14 bài viết
|
Mình cảm ơn những lời chia sẽ, an ủi cũng như những lời khuyên của các bạn rất nhiều...từ khi tham gia vào diễn đàn đến nay ngày nào mình cũng nhận được tin nhắn an ủi và động viên của các bạn...với mình điều đó quí hơn rất nhiều so với các loại thuốc bổ nữa...cho nên từ mấy hôm nay tâm trạng mình rất tốt...tốt tới mức nhiều khi mình quên rằng mình đang có H nữa (điều này rất nguy hiểm nha ^^) và sức khoẻ cũng khá hơn...chúng ta đã dần bước chung vào một con đường mà số phận đã vẽ ra...tất nhiên sẽ có người bước đi thật mạnh mẽ cũng sẽ có người lê đôi chân đầy chán chường, bi luỵ...vậy nên chúng ta hãy cùng dìu dắt nhau, nắm tay nhau đi trên con đường khó khăn này...nếu các bạn cần sự chia sẽ hay muốn được ai đó lắng nghe mình thì đừng ngại, liên lạc với mình qua Mr_VYKY@yahoo.com...chúc các bạn có môt năm mới nhiều may mắn, tràn đầy ấm cúng bên những người thân yêu với tinh thần luôn hứng khởi và sức khoẻ tràn đầy...新年快乐! | Đừng bao giờ nói tam biệt khi bạn vẫn muốn đi tiếp...Đừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy còn có thể đạt được... |
 2 người cảm ơn letuanky cho bài viết.
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.
|