Lại 1 mùa xuân đang đến, thêm 1 cái Tết để biết mình còn tồn tại trên cuộc đời này
Mùa xuân mùa của những yêu thương, sum vầy bên gia đình
Tôi cũng như bạn, cũng tìm về chốn bình yên mái ấm của mỗi nhà, để cảm nhận được không khí Tết đang đến gần
Nhưng giữa những niềm vui hớn hở, những nụ cười trên môi là sâu thẩm trong suy nghĩ,trong lòng mang 1 sự chơi vơi…khi nhìn lại xung quanh bạn bè đã có gia đình, con cái….
Mỗi người có 1 duyên số, tự nhủ để an ủi chính mình là do duyên số mình chưa đến mà thôi…
Trao đi yêu thương để mong chờ đến 1 ngày nào đó nhận lại được yêu thương… dù biết là giữa thế giới rộng lớn này, giữa hàng tỷ người này, cũng chỉ có 1 người là duyên số của mình
Tôi vẫn đi tìm em giữa dòng đời này…đôi khi bắt gặp em…nhưng rồi vẫn là 2 chữ “duyên số” làm chúng ta xa nhau, với nhiều lý do mà đôi khi nếu mỗi người có thể điều chỉnh thì kết quả đã khác rồi.
Do không hợp nhau, do không có cảm giác- cảm xúc, do sự vô tình thờ ơ, do những suy nghĩ riêng tư, do những sở thích, tính cách khác nhau, do sự chán chường, do sự thay lòng, do giận hờn ghen tuông, do sự ích kỷ của bản thân…Rất nhiều lý do để đưa ra tạo nên khoảng cách vô tận
Mỗi người có 1 lý do để biện minh cho chính mình…để rồi lại tiếp tục quay vòng lẩn quẩn để đi tìm – chọn lựa – chia tay – đi tìm…
Thời gian ngày càng ngắn..dù có bình thản đến đâu…thì ai cũng biết đến ngày căn bệnh này tàn phá…
Tuy nhiên, một sự yêu thương, hạnh phúc đôi khi chúng ta mãi không tìm thấy
Tôi vẫn tin đến 1 ngày nào đó, em sẽ xuất hiện bước vào cuộc đời của tôi…và mọi chuyện sẽ tiếp tục với 2 chữ duyên số…vẫn là sự quan tâm chân thành từ trái tim dù có những khó khăn luôn phía trước…vì cuộc đời này luôn cần có yêu thương…như mùa xuân đang đến
Anh Cho Em Mùa Xuân (http://mp3.zing.vn/bai-hat/Anh-Cho-Em-Mua-Xuan-Phan-Dinh-Tung/ZW6AZ6O8.html )
Anh cho em mùa xuân, nụ hoa vàng mới nở, chiều đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy, chân bước mòn vĩa phố ,mắt buồn vịn ngọn cây
Anh cho em mùa xuân, mùa xuân này tất cả, lộc non vừa trẩy lá
Lời thơ thương cõi đời, bầy chim lùa vạt nắng
trong khói chiều chơi vơi, đất mẹ đầy cỏ lúa, đồng xanh xa mấy mùa
Ngoài đê diều căng gió, thoảng câu hò đôi lứa