Đứa con đồng tính chưa hẳn là đứa con bất hiếu. Quan niệm lập gia đình, sinh con đẻ cái để báo hiếu mẹ cha không còn phù hợp với thời đại ngày nay. Vấn đề không phải là có hiếu hay bất hiếu, có lỗi hay không có lỗi, có ai có quyền chọn giới tính cho mình đâu, ngay cả cha mẹ.
.

.
Đứa con sinh ra mang trong mình yếu tố của cả cha lẫn mẹ, không những thế yếu tố ông bà, tổ tiên cũng góp mặt. Nói rằng con cháu ở đâu, cha mẹ, ông bà, tổ tiên ở đó. Đứa con đồng tính, cha mẹ có phần trách nhiệm, đơn giản vì đứa con là kết tinh tình yêu của cha mẹ. Các yêu tố về tâm lý, sinh lý hay suy nghĩ đều có ảnh hưởng đến đứa con. Hoàn cảnh mà cha mẹ đặt đứa con vào cũng không đứng ngoài vì không thể dứt cha mẹ ra khỏi đứa con và cũng không thể dứt đứa con ra khỏi cha mẹ. Đứa con là sự tiếp nối của cha mẹ, nên khi đứa con đồng tính, cha mẹ không thể chối bỏ trách nhiệm. Cha mẹ chắc hẳn sẽ đau lòng khi biết một đứa con đồng tính vì sinh con ra, chỉ mong con mình đi theo xu hướng tự nhiên, con gái lớn lên lấy chồng và con trai lớn lên thì cưới vợ. Con người yêu thương nhau là chuyện bình thường và cha mẹ sẽ vui biết con cái có hạnh phúc, nhưng áp đặt đứa con đi theo hạnh phúc của riêng mình, e rằng hạnh phúc đó chưa trọn vẹn. Trước khi oán trách đứa con, hãy nhìn lại các yếu tố hình thành một đứa con đồng tính. Bản thân cha mẹ có yếu tố đồng tính hay không, việc giáo dục con cái đã thích hợp chưa hay có tạo ra những xung đột tâm lý ảnh hưởng đến khuynh hướng tình dục của con cái? Tình yêu thì không có giới hạn và điều này người Tây phương thoáng hơn người Đông phương nhưng điều lưu ý là người đồng tính vẫn tiếp tục tranh đấu cho quyền yêu thương của họ đến từ gia đình nhiều hơn là từ xã hội. Một số người đã nói với gia đình về giới tính của mình nhưng vì cha mẹ thương con, không muốn đánh mất đứa con, họ đành chấp nhận giới tính của đứa con nhưng để chấp nhận thật, không chấp nhận bề ngoài, cha mẹ nên dành thời gian trò chuyện và lắng nghe con mình.
.

.
Đứa con đồng tính chưa hẳn là đứa con bất hiếu. Quan niệm lập gia đình, sinh con đẻ cái để báo hiếu mẹ cha không còn phù hợp với thời đại ngày nay. Vấn đề không phải là có hiếu hay bất hiếu, có lỗi hay không có lỗi, có ai có quyền chọn giới tính cho mình đâu, ngay cả cha mẹ. Cha mẹ không thể xui khiến bào thai bắt nó phải mang giới tính này hay giới tính kia. Sự đòi hỏi của cha mẹ với đứa con cũng khiến đứa con đau khổ, như đòi hỏi về học hành, về việc làm, về địa vị trong xã hội và bây giờ là đòi hỏi về giới tính. Đứa con như quay cuồng trong các điều kiện đó. Bên ngoài không chấp nhận, đau khổ đã đành, gia đình không thông cảm, người đau khổ nhiều hơn. Có khi người bên ngoài làm mình đau không bằng người trong nhà hay người thương làm mình đau. Đứa con không nhận được sự chia sẻ từ gia đình dĩ nhiên sẽ tìm kiếm sự chia sẻ ở bên ngoài, đến khi ngăn cách giữa gia đình và đứa con lớn quá, cha mẹ mất đi đứa con, như vậy thật không hay. Tình yêu là điều cần thiết và nếu có tình yêu thực sự giữa những người đồng tính thì đừng có phá vỡ nó. Đức Phật dạy hãy tập nói lời ái ngữ mà ái ngữ xuất phát từ ái tâm, một tâm hoà giải hàn gắn sẽ nói ra những lời hoà giải hàn gắn, nếu không nói được hay chưa biết cách nói thì xin hãy im lặng để có đủ thì giờ quán chiếu và nhìn sâu. Quán chiếu để thấy con người đến với nhau vì họ cần tình thương và nhìn sâu để thấy nếu điều gì chia rẽ đều gây ra đau khổ.
.

.
Mọi sự diễn ra trên đời sống này đều vốn tự nhiên, đồng tính hay không cũng tự nhiên. Đã tự nhiên thì không cần đòi hỏi chấp nhận hay thông cảm gì nữa vì tự nhiên vốn vậy. Hãy trò chuyện nhiều hơn với đứa con đồng tính, trước hết là để biết cách ứng xử, không nói điều gì làm tổn thương đứa con. Chưa hiểu gì hết mà nói ra nói vào, nói này nói nọ, đứa con sợ hãi, không dám chia sẻ, không dám đối diện với sự thật và dĩ nhiên sẽ không tìm ra con đường đi. Cha mẹ hãy giúp đứa con, nhìn nhận đường đứa con đi và chia sẻ lời khuyên cho con để con cảm thấy an tâm. Có người khi nghe tin đứa con đồng tính là như sét đánh ngang tai, không thể chịu nổi và nói lời giận dữ, hờn trách, thậm chí là muôn từ con mình. Làm vậy không giải quyết được đau khổ gì cả mà khổ đau cũng theo đó mà chồng chất. Cha mẹ thử nghĩ đến hạnh phúc hiện tại và tương lai của đứa con. Hiện tại đứa con có hạnh phúc hay không, mối quan hệ của đứa con có hạnh phúc hay không, đứa con sẽ xây dựng gia đình như thế nào khi mà bao nhiêu đứa trẻ có cuộc sống lành mạnh khác đang vui với gia đình của chúng. Một số cho rằng đây là hiện tượng trái ngang, là tai hoạ hay do cách ăn ở của bản thân như thế nào mới có đứa con như vậy. Ngồi than thì có ích gì mà thay vào đó là hãy tâm sự với đứa con, hiểu nó hơn, và chấp nhận một sự thật là gia đình đã và đang có đứa con như vậy. Rào cản về gia đình là điều kiện đầu tiên mà người đồng tính phải vượt qua, nếu không họ sẽ thấy rất lạc lõng và bơ vơ trong xã hội. Nếu gia đình không mở rộng vòng tay đón người thì ai sẽ mở rộng vòng tay đón họ đây. Xã hội đã nhiều lần từ chối người đồng tính nên không còn cách nào khác là người phải quay về với gia đình, nơi được cho là nguồn cội của yêu thương, của đùm bọc và che chở. Một người đồng tính nữ cho biết, cô gần như tuyệt vọng khi không biết đi về đâu, về nhà thì gia đình không chấp nhận, đi ra xã hội thì bị xã hội nhìn bằng ánh mắt kỳ thị, cô chỉ biết sống khép kín và bằng lòng với những cuộc tình tạm bợ.
.

.
Khi đứa con tìm đến cha mẹ để chia sẻ, hãy lựa chọn một thời gian thích hợp, mời cha mẹ ngồi xuống và nói bằng những lời nói chân thành, cám ơn cha mẹ đã dày công sinh thành và nuôi dưỡng, sau đó nói rõ cho cha mẹ biết giới tính của mình. Đây không phải là sự thú nhận mà là sự chia sẻ, để có cơ hội sống thật với bản thân hơn, để cha mẹ biết rằng gia đình là nơi nương tựa vững chắc. Đối với cha mẹ, hãy lắng nghe từ tình thương của đấng sinh thành và hướng về đứa con mình. Sinh ra một đứa con, bao nhiêu cực khổ không thể kể xiết, chỉ mong con mình khoẻ mạnh, thành danh và có cuộc sống hạnh phúc. Nếu con mình không vướng vào con đường của xì ke ma tuý, con đường băng đảng hay con đường mại dâm thì cũng là hay lắm rồi. Đằng này đứa con không như thế, nó chỉ thương người cùng giới với nó mà thôi, mà thương thì có sao đâu, nó vẫn làm việc, vẫn chăm sóc cha mẹ và dĩ nhiên không có gì gọi là phạm pháp cả. Không nên nói những lời gây tổn thương đến đứa con, bởi vì nó sẽ khóc, dù là con trai hay con gái, rồi đau khổ, rồi không thấy bình yên nữa. Nếu như có đứa dại dột không biết suy nghĩ, lại tìm đến cái chết thì nguy, hoặc nhẹ hơn nữa, đứa con lại buông thả mình, trôi lăn theo tiếng gọi của tà dục, đi vào con đường của tệ nạn xã hội, cái khổ vì vậy sẽ chồng chất thêm. Người đồng tính đã có nhiều cố gắng để sống hoà nhập với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và xã hội nhưng họ bị gượng ép rất nhiều, phải đóng vai hai mặt, lúc thì như thế này, lúc thì như thế kia. Tuy nhiên, dù cố gắng cách mấy, người vẫn khó lòng đạt được hạnh phúc thực sự. (10)
Lời tâm sự của đứa con đồng tính là những lời nói dũng cảm vì ít ai dám công nhận bản thân đồng tính và khi công nhận rồi thì không dám nói ra với ai, huống chi đó là cha mẹ mình. Cha mẹ hãy đón nhận sự thật trong bình tĩnh, có thể đặt câu hỏi tìm hiểu tâm lý đứa con nhưng tránh đặt những câu hỏi mang tính chất vấn, lên án và chỉ trích. Cha mẹ cũng không nên đặt quá nhiều tiêu chuẩn cho đứa con, vạch ra con đường đi mà không có sự tham khảo. Tiêu chuẩn nào cũng gây sự gò bó, ép buộc và không mang đến hạnh phúc nếu không đạt được. Tiêu chuẩn của một đứa con trai là lớn lên phải cưới vợ và tiêu chuẩn của một đứa con gái là lớn lên phải lấy chồng. Nếu không lấy chồng lấy vợ được thì vượt ra ngoài tiêu chuẩn đó. Người đồng tính cũng phải hiểu cha mẹ mình, cha mẹ nào mà chẳng thương con, nghe con nói thật về giới tính thì ai chẳng sốc, ai chẳng sợ hãi, ai chẳng đau đớn. Khoan vội đòi hỏi cha mẹ phải chấp nhận ngay mà cần thời gian, cơn giận của cha mẹ sẽ nguôi ngoai và bằng lối sống chân thật và lành mạnh của mình, đến lúc nào đó cha mẹ cũng sẽ chấp nhận thôi. Nhiều đấng sinh thành từng suy nghĩ không biết ăn nói làm sao với tổ tiên, với bạn bè, với dòng họ khi mà đứa con đi theo một giới tính không như mong đợi. Nếu như cha mẹ gặp gỡ người bạn của người thì cũng không biết sẽ ứng xử và ăn nói làm sao nữa. Cha mẹ cần đứa con và đứa con cũng cần cha mẹ là vì thế. Khi hai bên cần nhau thì mới có một gia đình và nếu xuất hiện thêm người khác dù là cùng giới với con mình, xin hãy thật sự đối xử tế nhị và lắng nghe nhau. Đôi khi cha mẹ sống sĩ diện nhiều quá, như làm thế nào ăn nói với bạn bè và người thân, người đồng tính cũng vậy, đôi khi cũng đòi hỏi người khác chiều giới tính của mình quá, như đòi người này người kia chấp nhận mình. Thời gian cần đủ lâu để mọi người có thể chấp nhận nhau và tình thương giúp con người chấp nhận mau chóng hơn.
.

.
Các bậc cha mẹ cũng hiểu số lượng người đồng tính trên toàn thế giới không nhiều và cũng không nên cho rằng có đứa con đồng tính là kém may mắn. Dù con mình là ai, đó vẫn là con của mình, cha mẹ nào cũng thương con và vì thương con nên chấp nhận con. Cha mẹ đã mang nhiều hạnh phúc cho đứa con , vậy thì thêm một lần này nữa, hãy chấp nhận giới tính của nó. Hãy khuyên dạy và chia sẻ với đứa con các phương pháp phòng tránh bệnh qua con đường tình dục, đồng thời nói chuyện với các chuyên viên tư vấn tâm lý để hiểu rõ đứa con và làm thế nào để giữ hạnh phúc trong gia đình, nhất là giữ được con mình. Người mà đứa con xem như bạn đời thì cũng lựa lời mà nói chuyện, xem như bạn thân của con hay bản thân cha mẹ có thêm một đứa con vậy. Theo tinh thần Phật giáo, hoà khí gia đình là nền tảng của đạo đức toàn cầu, cha mẹ và con cái hoà thuận thì thế giới mới an lạc thái bình. Có một đứa con là một điều diễm phúc, có đứa con lành lặn sáu căn đầy đủ là hạnh phúc lớn, có đứa con ngoan ngoãn biết phụng dưỡng cha mẹ thì còn gì bằng. Nhiều cha mẹ già phải khóc măng non khi đứa con qua đời quá sớm và bây giờ con mình còn sống đây, hãy cho con thêm một cơ hội nữa để sống. Gia đình là chiếc nôi của hạnh phúc, cho dù đứa con đi khắp bốn phương trời, cũng phải quay trở về với gia đình. Đứa con tâm sự với cha mẹ về giới tính cũng là điều hạnh phúc lắm rồi vì người vẫn còn nghỉ đến cha đến mẹ mình. Cho nên giới tính đứa con ra sao, nhìn thấy con, cha mẹ đã vui biết dường nào.
Một lời chia sẻ khác cần được nhắc đến là bạn trai của một cô gái hay người chồng của một phụ nữ là người đồng tính và ngược lại. Chuyện này chắc chắc đã từng xảy ra. Theo lời kể của một đồng tính nam, anh thừa nhận bản thân là người đồng tính nhưng vẫn có bạn gái, thậm chí chuẩn bị lập gia đình với cô gái đó. Nếu lập gia đình, chắc chắn anh sẽ không có hạnh phúc và dễ dàng phạm giới dẫn đến trường hợp ngoại tình, làm khổ bản thân anh và làm khổ người mà anh sẽ lấy làm vợ. Cho nên đối với người đồng tính, chuyện lập gia đình đối với họ hết sức nguy hiểm, nếu có sự ràng buộc thì chỉ là trách nhiệm mà thôi, còn tình yêu thì khiến người trong cuộc lâm vào cảnh tình yêu ngang trái. Điều duy nhất cần làm là chấp nhận sự thật. Tuy nhiên lời khuyên của tôi là người đồng tính không nên che dấu mình bằng những hôn nhân dị tính vì một khi bị phát hiện ra, người sẽ làm không biết bao nhiêu người khổ đau. Thà rằng người đau khổ một mình, đau khổ với giới tính của người, còn hơn là người đem đau khổ đó và bắt nhiều người gánh chịu. Bản thân người phải giữ giới thì người cũng nên giúp đỡ người khác giữ giới nữa. Một người đồng tính đã có gia đình luôn tìm kiếm ngoài luồng những người bạn tình khác là hành vi phạm giới, tức là ngoại tình cho dù người mà anh này dan díu thuộc giới tính nào. Thật hết sức khó tưởng tượng khi một cô gái lại ghen với bạn của bạn trai mình và người bạn đó lại là con trai. Vì vậy, khi đã là người đồng tính, trong tình yêu, người cần suy xét kỹ trong việc quen người khác giới để che lấp giới tính hay lập gia đình để hoàn thành cái gọi là nghĩa vụ gia đình.
.

.
Nói gì thì nói, chỉ có gia đình mới thực sự yêu thương vì gia đình lúc nào cũng ở trong mình. Khi nào đau đớn quá không chịu nổi, bạn hãy quay về nhà, gặp cha gặp mẹ, cho dù cha mẹ có khó tính nhưng họ lúc nào cũng thương người và vì người mà sẵn sàng chấp nhận tất cả. Tình nghĩa gia đình quý giá biết dường nào và người là một yếu tố góp phần xây dựng điều quý giá đó. Gia đình là chốn bình yên mà bất cứ ai cũng phải tìm về. Nếu muốn chia sẻ, hãy chia sẻ với gia đình và gia đình ơi, hãy giang đôi tay mà đón những đứa con lạc loài.
Dù người có đi khắp bốn phương trời
Dù lòng người có khi đầy khi vơi
Gia đình là nơi ấp ủ gọi mời
Chia sẻ tình thương chẳng hề buông lơi.
Cha mẹ chấp nhận đứa con lạc loài
Người trầm mình trong hạnh phúc mệt nhoài
Lắng nghe nhau cho đời thêm bớt khổ
Nắm chặt bàn tay đời vẫn tươi đẹp hoài.
Nguồn: SachMinhThanh