Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Offline funk  
#1 Đã gửi : 06/07/2010 lúc 02:39:25(UTC)
funk

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 20-10-2006(UTC)
Bài viết: 1.126
Man
Đến từ: tây hồ - hà nội

Được cảm ơn: 73 lần trong 47 bài viết
Bị nhiễm HIV không phải là chấm dứt tất cả mà chỉ là thay đổi cuộc sống để thích nghi với môi trường mới mà thôi. Có người bị nhiễm HIV đã mười năm nay, vẫn còn sống đấy thôi, mình cũng phải sống được như họ.
.

 

.
Anh tham vấn viên đang cầm kết quả trên tay. Ánh mắt anh nhìn Lê bằng một lòng cảm thương, chua xót, não nùng.

- Tôi đố anh, cái gì mênh mông, sâu thẳm và dịu dàng.

Lê lắc đầu, im lặng, không nói cũng không trả lời. Anh tham vấn viên cố đưa ra một gợi ý để cho Lê trả lời.

- Nó có màu đen.

- Vậy thì cà phê?

- Không phải, nếu là cà phê thì tôi sẽ nói: Đen và đắng.

- Vậy đó là cái gì?

- Đó là đêm. Tôi thực sự thích đêm, vì ban đêm tối tôi có thể làm được nhiều thứ mà ban ngày tôi không thể nào làm được. Tôi có thể nhìn mọi việc một cách thoáng hơn khi tôi đang ở một mình trong đêm. Đêm nó làm cho tôi trở thành một con người khác, không bon chen, trách móc, giận hờn. Còn ngày mọi thứ đều xô bồ, náo nhiệt, nhiều thứ đến bất ngờ mà tôi không thể hình dung ra được.

Lê nhìn anh tham vấn viên sau những lời mà anh chia sẻ.

- Anh biết vì sao tôi lại đưa ra câu hỏi đó không? Tôi tin là sau khi anh nhận được kết quả này, anh sẽ sống thật tốt hơn nữa. Và khi ở một mình trong đêm anh sẽ không cô đơn, phiền muộn, mà sẽ thấy được sự mênh mông, sâu thẳm và dịu dàng của đêm.

- Vâng…

Lê hiểu rõ những lời của anh tham vấn viên chia sẻ. Vì đây không phải là lần đầu tiên Lê nhận kết quả như thế này. Lần trước Lê cũng đi đến một Trung tâm tham vấn xét nghiệm tự nguyện tại một quận trong thành phố và cũng được một cô tham vấn viên chia sẻ nhiều điều. Tuy mỗi người có cách chia sẻ khác nhau nhưng chung một điều họ đều muốn Lê sống thật tốt trong những ngày còn lại.

Lần trước khi biết mình bị nhiễm HIV, cảm giác của Lê thật hoang mang, sợ hãi, nuối tiếc… Còn lần này nhận được kết quả dương tính, tuy trong lòng có sự hụt hẫng đôi chút nhưng trong lòng vẫn dâng lên một mầm sống khó tả. Lê nhìn mọi vật xung quanh trong căn phòng này một lần nữa trước khi ra về. Trên bàn là một chậu xương rồng, tuy nó không nở hoa nhưng nó chịu được không khí trong căn phòng lúc nào cũng có máy lạnh này thật là một điều làm cho Lê phải suy nghĩ.

Lê đứng dậy chào anh tham vấn viên cùng với một nụ cười cố gượng trên môi. Nụ cười, đó là thói quen của Lê khi kết thúc một cuộc trò chuyện với một ai đó.

- Cảm ơn anh về những lời chia sẻ.

- Không có gì đâu, nhưng tôi tin anh sẽ sống tốt hơn nữa. Có cần chia sẻ gì thì anh cứ đến gặp tôi.

- Vâng.

Lê bước ra khỏi phòng tham vấn, đi dọc theo hành lang để xuống lầu. Máu trong người đã dồn xuống chân, làm cho những bước đi của Lê nghe nặng trịch, dù trong lòng đã được trấn an rất nhiều. Lê bước xuống từng bậc tam cấp, tay phải vịnh cầu thang, miệng cứ lẳm bẩm: một, hai, ba, bốn, năm… mười… hai mươi… hai mươi lăm.

******

Lê chọn một cái ghế đá ngồi, vì trong lúc này Lê không thể nào chạy xe một mình được. Lê ngẩng đầu lên, bầu trời hôm nay trong xanh quá, thời tiết hôm nay cũng không nóng nhiều bằng những ngày vừa qua. Lê lại nghĩ đến hai từ giá như.
.

.
Giá như bữa tiệc đó Lê đừng uống nhiều và giá như buổi tối hôm đó Lê biết bảo vệ chính mình khi ăn nằm với Nam, một thằng trai gọi mà Lê đã từng quen trên mạng. Nhưng bây giờ hai từ giá như cũng chẳng còn tác dụng nào nữa cả. Cái quan trọng bây giờ là mình sống thật tốt trong những ngày còn lại.

Lê đứng bật dậy, lấy xe, phóng vút ra con đường đang ồn ào náo nhiệt.

******

Hôm sau. Lê vẫn đến văn phòng bình thường, công việc của Lê hiện giờ là chuyên viên tư vấn pháp luật, phụ trách về lĩnh vực dân sự, hôn nhân và gia đình. Lê vẫn yêu mến công việc hiện tại mà Lê đang làm, vì từ khi mới ra trường cho đến bây giờ, Lê đã thay đổi hết ba nơi làm việc và đây là nơi làm việc dài nhất từ trước đến nay.

Hàng ngày Lê phải đối diện với nhiều vấn đề khác nhau trong cuộc sống: Vợ chồng ly dị, anh em dành đất sau khi cha mẹ qua đời, làm những tờ di chúc khi cha, mẹ còn sống…

Có một lần Lê tiếp một khách hàng đến tham vấn, đó là một thanh niên độ tuổi chừng ba mươi. Anh ta nhìn Lê bằng một ánh mắt rất lạ, ánh mắt đó làm cho Lê cảm nhận được anh này cũng giống như Lê. Nhưng ý chí đã cắt ngang dòng suy nghĩ để đưa Lê về với thực tại trong công việc của mình.

- Anh cần tư vấn gì? Tôi có thể giúp anh?

Lê hỏi nhưng anh ta chỉ nhìn Lê bằng đôi mắt sâu thẳm. Lê cố tránh ánh mắt đó, để đi vào cuộc tư vấn. Một lúc sau do buột miệng anh ta đã nói về hoàn cảnh gia đình và anh ta đã bày bỏ cảm xúc thật của mình.

- Trong ân ái, tôi không có cảm giác đối với vợ tôi.

Vậy là Lê đã hiểu ra mọi vấn đề, bằng sự kết hợp chuyên môn và ánh mắt lúc đầu. Lê có thể hiểu được anh ta muốn gì.

- Nếu không có cảm giác ân ái vậy anh cưới chị ấy để làm gì? Để rồi phải làm khổ chị ấy.

- Vì gia đình và vì tôi muốn che giấu bản thân của tôi.

- Bây giờ tôi chỉ khuyên anh với khía cạnh của một nhà tư vấn pháp luật: Nếu anh ly hôn là cách tốt nhất để giải thoát cho cả hai thì hãy làm, và khi làm điều đó được, anh hãy sống cho thật tốt để làm tấm gương cho đứa con trai của anh. Vì tôi không thể khuyên anh nên làm điều này hay nên làm điều kia, mà anh là người trong cuộc, chính anh sẽ nhận ra điều nào cần làm, điều nào không cần làm, và tôi chỉ là người tư vấn giúp anh thôi.

Anh ta cụp đầu xuống một lúc rồi nhìn lên.

- Tôi hiểu rồi. Chào anh, có gì tôi sẽ quay lại văn phòng tìm anh.

*******

Đó là một ca tư vấn mà làm cho Lê nhớ mãi. Lê biết anh ta là gay đó, và dĩ nhiên anh ta cũng biết Lê, nhưng ở đời ai lại nỡ vạch lưng nhau bao giờ, chẳng tốt đẹp gì, đôi khi còn làm xấu cho cả hai. Trong đầu đang suy nghĩ thì sếp gọi.
.

.
- Hôm nay con thế nào? Bệnh hả? Sao mặt con xanh thế.

- Con không sao. Con định xin chú hết tháng này con nghỉ, vì con phải đi học.

- Thi đậu rồi hả con? Tốt quá.

Lê cụp mắt xuống, cố nén lòng cho nước mắt đừng rơi.

- Dạ, con thi đậu rồi, tháng sau con đi học.

Nói dối. Đúng rồi, trong một lúc nào đó sự nói dối có thể thay đổi mọi vấn đề để nhận lấy một kết quả tốt đẹp cho cả hai, sự nói dối đó đều có lợi cho hai bên tại sao lại không làm. Tốt quá! Lê cho đó là giải pháp hữu hiệu nhất trong lúc này.

- Thôi con làm đi. Cố gắng học nhe con.

Lê nghe trong lòng quặn đau. Giá như Lê có thể chia sẻ được với mọi người.

***

Lê về nhà trọ, căn phòng trở nên hiu quạnh, âm u. Ước gì trong lúc này Lê được ở dưới quê, ở cạnh mẹ, cạnh cha, và được nhìn cánh đồng lúa bạc ngàn sau hè, cùng dòng sông trước nhà. Nó yên ả, thanh bình quá. Lê thèm có cảm giác đó. Lê nhắm mắt lại, hình dung ra những kỷ niệm tuổi thơ đang ùa về trong tâm trí.

Lê nghĩ đến những ngày sau, những ngày mà Lê sẽ không còn trên đời này nữa, mẹ Lê sẽ như thế nào, cha Lê sẽ ra sao, có buồn, có trách, có hận đứa con trai này không? Còn đứa em gái của Lê, nó sẽ nghĩ như thế nào khi nó biết thằng anh nó qua đời vì bị nhiễm HIV.

Lê lấy tay bấm từng số điện thoại quen thuộc rồi đặt lên tai, từng tiếng chuông điện thoại đổ dồn, nhịp tim Lê đập mạnh.

- A lô. Mẹ hả, con là Lê, mẹ khỏe không? Con nhớ mẹ quá.

- Mẹ khỏe lắm con, sao mấy tháng rồi con không về nhà.

Nước mắt nơi khóe lệ từ từ rơi ra.

- Dạ, trên này công việc nhiều quá, với lại con sắp thi nên bận quá mẹ à. Ba đâu hả mẹ?

- Ba đi ra ruộng rồi, chiều mới về. Ba con vẫn khỏe lắm, con yên tâm mà học hành.

- Bé Linh chuẩn bị thi tốt nghiệp, mẹ ráng chăm sóc nó nhe. Thôi, con chuẩn bị đi làm, con sẽ tranh thủ về thăm ba, mẹ và bé Linh.

Lê buông điện thoại xuống, ngã người xuống giường. Nghe văng vẳng bài hát “ Tình cha” của Ngọc Sơn từ phòng bên cạnh, từng lời bài hát như từng lưỡi dao cắt vào da, vào thịt Lê.....

Điện thoại khẽ rung.

- Em sao rồi, ổn chứ, có cần anh giúp gì không?

- Dạ, em đang ở dưới quê với gia đình. Em không sao đâu anh à.

- Vậy thì tốt rồi, có gì cứ gọi cho anh nha.

Từ ngày nhận kết quả lần thứ nhất Lê trốn tránh mọi người, với lý do là bận chuyện gia đình và muốn tập trung vào học hành, thế nhưng trong thâm tâm Lê lại muốn chia sẻ với một người nào đó. Dẫu sao đó cũng là điều tốt trong lúc này. Ngay cả cuộc điện thoại của anh Tân vừa rồi, Lê cũng phải nói dối, vì Lê không thể gặp anh Tân được nữa. Anh Tân thích Lê, nhưng cái thích và cái lâu dài nó làm cho Lê có khoảng cách với anh Tân. Lê không thể hủy hoại cuộc sống và tương lai của anh Tân được.

******

Một ngày cuối tuần anh Tân rủ Lê đi uống cà phê. Lê không thể kéo dài mối quan hệ này thêm một giây phút nào nữa cả, nên Lê nhận lời, Lê muốn kết thúc càng sớm, càng tốt. Tốt cho cả anh Tân và cho cả Lê. .

 

.
- Công việc em hôm nay thế nào? Tốt chứ?

- Vâng ạ. Tốt thưa anh.

- Hôm nay em ăn nói gì vậy Lê. Em rất khác so với những lần trước mà anh từng gặp, ngay cả tính cách cũng thay đổi.

Lê ngừng lại trong vài giây. Cố gồng mình lên để nói những lời không muốn nói.

- Em xin anh, đừng làm phiền em nữa được không? Em ngán ngẩm cái cách sống của anh lắm rồi. Em không phải là đứa trẻ con, em không cần sự quan tâm. Nói chung tính cách em và anh hoàn toàn trái ngược nhau.
Anh Tân ngỡ ngàng khi nghe những lời đó thốt ra từ miệng Lê.

- Em nói gì vậy Lê, “ làm phiền”. Anh quan tâm em mà gọi là làm phiền sao?

Lê đổi cách xưng hô để tăng lên cái không khí căng thẳng.

- Đúng! Cái sự quan tâm đó làm tôi bực. Hôm nay tôi gặp anh cũng là vì lý do này.

- Được, nếu như thế kể từ giây phút này, anh sẽ không bao giờ làm phiền em dù chỉ một tin nhắn.

- Cảm ơn anh. Anh nói được, tôi tin anh sẽ làm được. Chào anh.

Lê bước ra khỏi quán. Bỏ lại sau lưng mọi thứ, mọi kỷ niệm và nhất là bỏ lại anh Tân. Trên đường về nhà Lê nghĩ đến tương lai của chính mình thật là mờ mịt. Trong phút chốc Lê nhận ra hành động mình làm thật điên rồ, nhưng cái điên rồ đó có thể giúp cho một người tránh khỏi con virut HIV quái ác. Lê bật cười, tiếng cười như tiếng khóc.

Suốt đêm đó Lê không thể nào chợp mắt được, cứ nhắm mắt lại là bức màn đen kia sẽ phủ hết lên người. Lê sẽ mất tất cả: gia đình, công việc, và tình cảm của anh Tân dành cho Lê… Những thứ đó đã gắn liền với Lê trong suốt thời gian vừa qua.

Những ngày sau Lê lại tìm đến anh tham vấn viên để nhờ anh tham vấn về một số biện pháp chăm sóc bản thân khi bị nhiễm HIV và bây giờ Lê mới hiểu rõ về cơ chế hoạt động của nó. Từng ngày, từng giờ các tế bào trong cơ thể Lê sẽ bị con virút HIV tấn công, trong lúc này Lê chưa thể dùng thuốc ARV được vì CD4 của Lê còn ở khá cao. Quan trọng là Lê phải luyện tập thể dục hàng ngày, ăn uống điều độ và nhất là không suy nghĩ nhiều, đó là những lời khuyên của anh tham vấn viên nói với Lê.

Lê đã từng nghe người ta nói: “ Sống là chọn”. Bây giờ Lê đã chấp nhận sự thật là mình bị nhiễm HIV thì tại sao mình không thể sống tốt hơn nữa, để cho mọi người thấy là mình có thể cống hiến cho xã hội này một điều gì đó. Bị nhiễm HIV không phải là chấm dứt tất cả mà chỉ là thay đổi cuộc sống để thích nghi với môi trường mới mà thôi. Có người bị nhiễm HIV đã mười năm nay, vẫn còn sống đấy thôi, mình cũng phải sống được như họ.

Một ánh trăng đang treo chênh chếch trên bầu trời đầy sao. Đêm: Mênh mông, sâu thẳm và dịu dàng.

Lê Thành

"Thế gian vô thường,quốc độ mong manh,tứ đại khổ thông,năm ấm vô ngã,sinh diệt đổi đời,hư ngụy không chủ..."
thanks 1 người cảm ơn funk cho bài viết.
rebirth trên 09-07-2010(UTC) ngày
Quảng cáo
Offline rebirth  
#2 Đã gửi : 11/07/2010 lúc 01:50:26(UTC)
rebirth

Danh hiệu: Thành viên gắn bó

Nhóm: Thành viên chính thức
Gia nhập: 25-04-2010(UTC)
Bài viết: 163

Cảm ơn: 11 lần
Được cảm ơn: 5 lần trong 5 bài viết
Truyện này ban đầu đọc nghĩ là hay hơn "Đêm vỡ". Nhưng cái kết thúc làm cho người đọc cảm giác câu truyện hơi không hoàn chỉnh mà nói hơi khó nghe là hơi cụt ngủn happy. Mặc dù câu truyện là có nội dung và hàm ý gửi tới những bệnh nhận HIV. Cái này là ý kiến riêng của bản thân mình.
Offline _Wind_  
#3 Đã gửi : 14/07/2010 lúc 09:13:51(UTC)
_Wind_

Danh hiệu: Thành viên mới

Nhóm: Guests
Gia nhập: 14-07-2010(UTC)
Bài viết: 3
Man

Em cảm ơn về câu chuyện happy
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.