Quay qua quay lại vậy là đã 1 năm trôi qua. Nhớ mùa trung thu năm rồi, với nhiều kỷ niệm. Tuy cả 2 đứa không còn như con nít, nhưng vẫn đi mua bánh trung thu về ăn,sao mà vui quá. Ăn rùi đưá nào cũng thấy ngán, vì bánh ngọt quá, ăn mà cứ sợ nóng trong người 
Một thoáng quá khứ uà về, nhìn lại năm nay thì hình ảnh đó đã là dĩ vãng, mổi người 1 nơi, trung thu với trăng tròn, bánh ngọt, trà xanh cũng không còn ý nghĩa gì
Thêm vào những ngày trời mưa Sài Gòn như trút nước, làm cho càng thêm hiu quạnh
Năm nay tự mình thay đổi không khí, đăng ký tham gia ở OPC tổ chức trung thu cho các em nhỏ, hy vọng là mang lại niềm vui cho các em, để vơi đi những suy nghĩ trong lòng về quá khứ, biết đâu điều đó làm cuộc sống có ý nghĩa hơn cho mình
Khi yêu nhau, cùng nhau ngắm ánh trăng tròn thấy thật ấm áp bên cạnh người mình yêu thương, vòng tay siết chặt bên nhau
Khi cô đơn, thì ánh trăng trở nên buồn tẻ, lại nghĩ đến chú Cuội ngồi gốc cây đa, chờ đợi hình bóng chị Hằng. Tự hỏi mình, liệu có phải là chú Cuội, đang ngồi chờ đợi 1 ai đó hay không? Vẫn mãi 1 mối tình lặng lẽ, ngu ngơ …
Trăng soi bóng nước in hình
Ánh vàng nhỏ giọt lệ tình khi xưa
Xua tan bóng tối ngày mưa
Tìm đâu bóng dáng cùng đưa nhau về