Gửi Ba Mẹ kính yêu của con !!!
Ba Mẹ ơi, đã bao giờ con viết thư gửi Ba Mẹ? Dường như là chưa, dù đã bao bao lần xa nhà, nhưng chưa bao giờ con gửi Ba Mẹ những dòng thư như thế này. Đây, lần đầu – lần đầu con viết gửi Ba Mẹ một lá thư – và Ba Mẹ ơi, từng con chữ này là tất cả những nỗi lòng con muốn xin gửi trao đến Ba Mẹ.
Lời đầu tiên, con xin gửi Ba Mẹ lời cảm ơn chân thành nhất. Hẳn Ba Mẹ sẽ hỏi: tại sao? Lẽ hiển nhiên Ba Mẹ ạ! Tất cả những người con trên thế giới này, đều mặc định nợ Ba Mẹ mình một lời cảm ơn – vì chính Ba Mẹ - là người đã trao tặng cho con sự sống, để con có thể có mặt, tồn tại trong cuộc đời này.
Ba Mẹ và những hy sinh…
Ba Mẹ nuôi nấng, dạy dỗ con nên người. Ba Mẹ đã dành trọn hết những yêu thương cho con. Vì con là con của Ba Mẹ - là giọt máu của Ba Mẹ. Một lời cảm ơn – có lẽ là sẽ không bao giờ đủ cho sự hy sinh quá to lớn của Ba Mẹ từ ngày con cất tiếng khóc chào đời.
Cảm ơn Ba Mẹ… Vì tất cả: những đớn đau, những hy sinh, những yêu thương… mà Ba Mẹ đã dành cho con…
Và Ba Mẹ ơi, xin gửi Ba Mẹ hai tiếng “xin lỗi” từ con…
Làm con, hẳn nhiên ai cũng sẽ có đôi lần làm Ba Mẹ phật lòng. Con cũng thế, không chỉ là một, là hai… mà đã bao lần làm buồn lòng Ba Mẹ. Lúc bé, cũng đã bao lần Ba Mẹ roi đòn với con, con hờn, con dỗi… Nhưng sau này nghĩ lại, “thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi” – đòn roi từ Ba Mẹ cũng chỉ xuất phát bởi hai tiếng “yêu thương”…
Con đã bao lần lầm lỗi, để nước mắt Ba Mẹ lăn dài trên đôi má gầy gò… Nhưng sau tất cả những sai phạm đó của con, Ba Mẹ đều gạt nước mắt rồi bỏ qua. Bởi trong Ba Mẹ, luôn sẵn lòng vị tha cho đứa con của mình.
Nhưng Ba Mẹ ơi, nơi con bây giờ - là một mà là hai lỗi lầm quá lớn lao. Một lầm lỗi mà chắc rằng cả đời này, con sẽ không thể sửa sai… Con không mong Ba Mẹ lại một lần tha thứ, không trông mong nơi Ba Mẹ lại mở cõi lòng vị tha, con chỉ xin Ba Mẹ hãy nhận nơi con hai từ “xin lỗi” chân thành.
Ba Mẹ ơi, con là một thằng đồng tính…
Ba Mẹ ơi. Nếu ngày thơ, con cố né, cố tránh từng trận roi của Ba Mẹ, thì hôm nay, con xin Ba Mẹ hãy đánh con bằng chính chiếc roi ngày xưa. Xin Ba Mẹ cứ la, cứ mắng con như thuở ấy. Bởi con hư, con sai, con lầm lỗi… Xin mẹ, đừng dành cho con sự im lặng đau quặng tâm hồn. Lương tâm con sẽ đau thắt nếu lại lần nữa đôi dòng nước mắt ướt đẫm hai má Ba Mẹ gầy gò…
Trớ trêu đời con, khi con lại yêu những thằng con trai như mình. Quá đau lòng Ba Mẹ, khi Ba Mẹ là Ba là mẹ của một thằng đồng tính như con. Nếu lại một lần nữa cho con được cất tiếng khóc chào đời, thì xin đời con sẽ không trớ trêu như thế.
Và Ba ơi, Mẹ ơi còn bị nhiễm H….
Cố nén lòng để vượt qua những dằn vặt của cuộc đời trớ trêu thì con nhận được kết quả xét nghiệm rằng Dương tính… Con như chết lặng khi cầm kết quả trên tay, con loay hoay không biết phải làm sao?? Giữa dòng người tấp nập nơi bệnh viện con không dám hỏi ai phải làm gì với kết quả này.. Sau phút chốc định thần lại con tự trấn an mình để vượt qua tất cả… Coi như ông trời đã an bày cho mình như vậy rồi thì phải chấp nhận thôi… Những ngày tháng còn lại cố gắng sống vượt qua để trả nợ đời, công ơn sinh thành của Ba Mẹ… con phải từng ngày sống với căn bệnh quái ác ấy… sức khỏe con cũng tạm ổn… Ba Mẹ có biết con cần lắm 1 người bên cạnh để chia sẻ với con lúc này lắm không? Nhưng không thể Ba Mẹ à, con phải một mình sống và chống chọi với H… Con đã chấp nhận và đang tìm hướng cho cuộc sống với H sau này… con phải suy nghĩ làm sao để tồn tại trên đời này, rồi làm sao để trả ơn công sinh thành dưỡng dục của Ba Mẹ… có 1 điều rằng con không dám từ bỏ đó là công việc, con phải hăng say, siêng năng làm việc gấp nhiều lần mới có thể tiếp tục sống cuộc sống 1 mình với H….
Rồi Mẹ lại bệnh….
Sáng sớm , Ba gọi báo tin Mẹ bệnh Viêm Gan C phải tốn nhiều tiền để tiêm thuốc… Sau khi Ba ngắt máy con cảm thấy bản thân con bất lực quá Ba Mẹ ơi… con đã lớn rồi mà khi gia đình xảy ra chuyện con chẳng biết phải làm sao…Cả 1 đời Ba Me hi sinh vì con cái vậy mà khi đau bệnh thì tụi con mỗi đứa 1 nơi… Con biết Ba Mẹ không cần gì ở tụi con nhưng con có lỗi với Ba Mẹ nhiều quá… Con ước gì con có thể gánh phần bệnh của Mẹ về phần con vì bây giờ con có thêm bệnh ấy nữa cũng chẳng có gì?
Ba Mẹ ơi, con xin tạ lỗi…
Ba Mẹ nào mà chẳng thương con. Ba Mẹ ơi, nếu có thương con, xin Ba Mẹ hãy hiểu cho con, xin Ba Mẹ cho con được sống thật với chính con người của mình. Hạnh phúc của con do con nắm giữ. Con không mong Ba Mẹ thứ tha. Chỉ mong Ba Mẹ hãy hiểu cho những nỗi lòng của con. Con nợ Ba Mẹ một kiếp người… Nếu có cái được gọi là “kiếp sau”, con lại xin được làm con của Ba Mẹ… Để con được chuộc lại lỗi lầm con vươn phải kiếp này.
Tiếng ru mẹ hát, nôi đưa đẩy…
Ngày xưa con bé, roi vọt mẹ răng…
Con hờn khóc dỗi, nhưng đau thương mẹ gánh.
Ngày nay khôn lớn: tình mẹ đọng chất “yêu thương”…
Tri ân con gửi, lời “tạ lỗi” kèm sau.
Kiếp này trót mang “tình trai oan trái”…
Nếu có kiếp sau, mẹ vẩn là mẹ của con, để con được gửi trao ân tình đến mẹ…