Trang chủ HIV  |  Web Link  |  Giới thiệu |  Liên hệ  |  English 
hiv logo

Thông báo

Icon
Error

Đăng nhập


Tùy chọn
Xem bài viết cuối Go to last unread
Tu-an  
#1 Đã gửi : 31/05/2013 lúc 09:37:19(UTC)
Guest
Danh hiệu: Guest

Nhóm: Guests
Gia nhập: 24-06-2009(UTC)
Bài viết: 25.549

Được cảm ơn: 35 lần trong 21 bài viết

Hoang tưởng sau một lần “trót” với gái bán hoa

Thứ Sáu, 31/05/2013 14:00

(PL&XH) -Không thể tin một thanh niên khỏe mạnh, tâm lý bình
thường, được sống trong tình yêu thương, đùm bọc của gia đình, đang ngủ
lại vùng dậy, cầm dao truy sát người nhà và ra tay với chính mình. Nhiều lời đồn đoán về nguyên nhân của hành vi này, có lý nào do “ma nhập”?...


Những biểu hiện lạ tại buồng bệnh


Theo chân bác sỹ chuyên khoa, PV đến buồng bệnh của Trần Quang Hải, một bệnh nhân mới được chuyển về khoa tâm thần.


Hải
nằm nhỏ thó trên giường, làn da xanh tái, hậu quả của việc bị mất máu
nhiều; hơn nữa cậu lại mới trải qua cuộc phẫu thuật. Thoáng chốc, Hải
không nằm nữa mà ngồi nhổm dậy, ánh mắt lờ đờ mỏi mệt như lúc nào cũng
muốn cụp xuống. Bác sỹ hỏi Hải: “Cháu còn đau không? Trong đầu còn âm
vang gì nữa không?”. Hải cố gắng đưa đôi mắt đờ đẫn lên trả lời: “Cháu
khỏe rồi, cháu khỏi rồi. Bao giờ bác cho cháu ra viện? Cháu muốn về
nhà…”. Bác sỹ lựa lời động viên Hải và giục Hải nằm nghỉ. Cậu ta từ từ
nằm xuống rồi lập tức ngồi lên… Người nhà Hải cho biết, cả ngày cậu ta
làm như vậy đến chóng mặt; không những thế còn có rất nhiều hành động kỳ
quặc khác. Có lúc, Hải bảo muốn đi pha sữa uống nhưng sau đó lại ăn sữa
bột không cần nước; rồi lại đấm tường thùm thụp hay quỳ lạy người nhà,
xin mua cho mình thứ này, thứ khác. Người thân của Hải nói thêm, họ
không hiểu vì sao Hải lại như vậy. Trước đây, gia đình Hải thấy con em
mình hoàn toàn bình thường. Biểu hiện lạ này chỉ xuất hiện mấy ngày gần
đây, kể từ thời điểm Hải gây nên chuyện hệ trọng là cầm dao đâm chém người nhà rồi tự rạch bụng mình.


Được biết, từ nhỏ đến lớn Hải là
người hiền lành, ngoan ngoãn, không có biểu hiện bất thường hay “chập
mạch” bao giờ. Học hết cấp 2, Hải nghỉ học. Khi thấy mình đã lớn, cậu
chủ động xin bố mẹ cho đi học nghề mộc rồi theo chân bạn bè sang huyện
Gia Lâm, Hà Nội làm thuê. Thời gian đầu Hải học việc nhưng về sau cũng
được bà chủ trả lương hơn 3 triệu đồng/tháng. Vì nhà xa nên Hải ăn ngủ
luôn tại nhà chủ, mỗi tháng về nhà chơi với bố mẹ và em trai vài lần bằng xe buýt.

Trần Quang Hải vẫn trong trạng thái tinh thần không ổn định.

Nỗi sợ sau lần “vào đời”



Người
thân của Hải kể rằng, Hải là một thanh niên nhút nhát, nhà lại nghèo
nên chưa một lần dám tán tỉnh bạn gái và cũng chưa có người yêu. Bố mẹ
bận việc, em trai còn nhỏ nên Hải không có dịp tâm sự, chia sẻ những
thắc mắc của bản thân, nhất là vấn đề tế nhị như tâm sinh lý của thanh
niên mới lớn. Và một chuyện bất ngờ của Hải đã được người chú ruột Hải tiết lộ…


Đó là vào một ngày đầu tháng 5, buổi tối Hải quanh quẩn ở
nhà bà chủ thấy buồn buồn. Cậu ta vét sạch hơn trăm nghìn đồng trong ví
rồi bắt xe buýt đi không chủ định. Xe đang chạy qua đường Phạm Văn
Đồng, vô tình Hải nhìn thấy mấy cô gái ăn vận mát mẻ... Những đòi hỏi
sinh lý trỗi dậy và rồi cậu ta muốn được “trở thành đàn ông” trong đêm
hôm đó. Cậu trai trẻ đã “vui vẻ” với cô gái làng chơi, trong lần đầu tiên này, cậu ta quên  không dùng biện pháp an toàn.


Những ngày
sau đó, Hải lo lắng bị lây truyền HIV từ cô gái mại dâm kia. Ngày làm
việc qua nhanh nhưng đêm buông xuống, Hải chỉ nghĩ về căn bệnh thế kỷ sẽ
cướp đi mạng sống của mình; và còn nữa là sự nhạo báng của bạn bè, sự
kỳ thị của gia đình, xã hội. Càng lo sợ, Hải càng cuống quýt, cơ thể
nóng ran. Đợt nắng nóng đầu tiên tại Hà Nội, Hải đã xin phép bà chủ về
nhà chơi vài ngày, những mong giải thoát được sự ám ảnh sợ hãi. Về nhà,
cũng như những lần trước, bố mẹ chỉ hỏi han Hải chuyện công việc. Nỗi
trăn trở trong lòng, Hải không biết giải tỏa cùng ai và vẫn giữ cho riêng mình…


Trở lại Gia Lâm làm việc, Hải càng thấy cô đơn, sợ
hãi. Vì quá lo, Hải đã gọi điện về cho người chú thân thiết và tâm sự
toàn bộ lần “vào đời” của mình cũng như chia sẻ về linh cảm mình đã
“dính ết”. Chú của Hải cố nghe và hỏi lại từng chi tiết, từng biểu hiện
sức khỏe. Với tư cách là người đàn ông trưởng thành, đã trải qua thời
gian tuổi trẻ nên chú của Hải dù giận cháu vẫn dịu giọng khuyên nhủ cậu
không nên quá lo lắng. Thấy cháu chưa yên tâm, trực tiếp người chú này
đã dẫn Hải đi xét nghiệm HIV tại một BV tư nhân có uy tín ở quận Hà
Đông, Hà Nội. Kết quả xét nghiệm âm tính, Hải hoàn toàn vô sự, tuy nhiên
bác sỹ cũng khuyến cáo, còn thời gian 3 tháng “cửa sổ” mới có kết luận
chính xác và hẹn Hải khám lại sau 3 tháng. Cầm tờ xét nghiệm trên tay, người chú thở phào nhẹ nhõm và Hải cũng đỡ lo sợ hơn.

Hoảng loạn hóa… tâm thần


Vậy
mà, Hải vẫn chưa tin kết quả tạm thời này. Nỗi ám ảnh về “bệnh” khiến
Hải hoảng loạn, mất ăn mất ngủ và sút cân nhanh chóng. Không lúc nào Hải
không nghĩ đến những con virus HIV đang gặm nhấm cơ thể mình. Chiều
22-5, Hải về nhà. Lần này, thấy con gầy xanh, bố mẹ Hải nghĩ vì nắng
nóng và động viên con cố gắng ăn uống, giữ gìn sức khỏe. Khoảng hơn 21g,
cả nhà tắt đèn đi ngủ. Hải vào giường nằm cùng em trai, bố mẹ ngủ buồng
bên cạnh. Hơn 1 tiếng sau, đột nhiên Hải vùng dậy và gây nên hành vi
kinh hoàng… Sau khi được điều trị vết thương vùng bụng, Trần Quang Hải
được các bác sỹ chuyên khoa tâm thần tiến hành thăm khám và điều trị.
Qua thăm khám sơ bộ, các bác sỹ xác định Hải có biểu hiện của bệnh tâm thần.


Bác sỹ điều trị cho Hải giải thích: Sau khi đi chơi gái mại
dâm về, do sợ bị lây nhiễm HIV, Hải rơi vào trạng thái tinh thần hoảng
loạn, lo lắng. Tâm lý đó tồn tại trong thời gian gần 1 tháng. Đặc biệt 1
tuần trước khi gây nên hành vi chém bố mẹ, tự rạch bụng mình, Hải mất
ăn mất ngủ, suy nhược thể chất và tinh thần trầm trọng. Hành vi Hải gây
nên là kết quả của tâm lý hoảng loạn do quá lo sợ. Hải sợ chết và cho
rằng đây là chuỗi bi kịch của bản thân; cũng chính là bi kịch của bố mẹ
và em trai. Trong đầu Hải âm vang lên câu nói: “Phải chết, phải giết hết
cả nhà” để kết thúc chuỗi bi kịch này vì vậy mới lấy dao đâm cả nhà.
Hải nhớ lại: “Khi đâm mình cháu thấy đau nhưng biết mình chưa chết nên
cháu nhảy qua tường, lao xuống ao để chết hẳn”. Hỏi Hải: “Trước đây đã
đi chơi gái mại dâm bao giờ chưa? Có sử dụng thuốc lắc không”. Hải nói đây là lần đầu và chưa dùng thuốc gì bao giờ cả…



Linh Anh

http://phapluatxahoi.vn/...trot-voi-gai-ban-hoa.htm
Quảng cáo
Offline Noisohaivohinh  
#2 Đã gửi : 31/05/2013 lúc 11:45:18(UTC)
Noisohaivohinh

Danh hiệu: Member

Nhóm: Guests
Gia nhập: 17-04-2013(UTC)
Bài viết: 39
Đến từ: Hà Nôi

Cảm ơn: 11 lần
Được cảm ơn: 1 lần trong 1 bài viết
Đây cũng là tâm trạng của mình cũng như rất nhiều người trót dại. Mong đây là bài học cho bản thân. Thời gian ơi xin trôi qua thật mau
thanks 1 người cảm ơn Noisohaivohinh cho bài viết.
duytuan1910 trên 06-06-2013(UTC) ngày
Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.