  Danh hiệu: MemberNhóm: Thành viên mới
Gia nhập: 10-12-2013(UTC) Bài viết: 5 Đến từ: hà nội
Cảm ơn: 1 lần Được cảm ơn: 2 lần trong 2 bài viết
|
Truyện Tình Yêu -Đọc Truyện
Tác phẩm : Có Chịu Lấy Anh Không???
Tác giả: Cáo
Truyện Có Chịu Lấy Anh Không??? là tác phẩm được rất nhiều bạn đọc yêu thích và ủng hộ tác giả Cáo. Câu chuyện kết hợp nhiều yếu tố vui tươi nhí nhảnh, có pha chút buồn.
Xoay quanh nhân vật Nó và Hắn. Có một chút nhạy cảm mọi người nha!
1. VŨ MINH KỲ (nó)
-Tuổi :17
truyện
-Chiều cao: Vừa đủ sài
-Cân nặng: 45kg ( ăn nhìu nhưng mãi chẳng mập)
-Ngoại hình: Khuôn mặt cực lovely,tóc ngắn theo phong cánh tomboy
-Tính cách: Trẻ con có, người lớn có, dịu dàng có, dử dằn củng có nói chung là khó nói
* Được biết tới với biệt danh " Hoàng Tử baby"
2. VƯƠNG TỬ HOÀNG (hắn)
-Tuổi: 21
-Chiều cao: 1m77
-Cân nặng: 60kg
-Ngoại hình : rất thư sinh, vô cùng handsome,da trắng
-Tính cách: vui vẻ hòa đồng và được 1 cái nói nhìu
* Là "Thầy Giáo Mĩ Nam" của trường KaRin
Chương 1
Buổi sáng vô cùng đẹp trời … nhưng tại lớp 304 thỳ
Đứa nào đứa lấy cắm cổ zô cuốn vở… cho dù thấy rất chi ẹp trai và có "nụ cười thiên thần" nhưng không có đứa nào giám ngẩng đầu nên. Riêng chỉ có nó... Vâng thưa quý vị nó chính là "VŨ MINH KỲ " nó hiện tại đang ngồi ôm cái hộp bánh to đùng cách mạng " cạp ... cạp... và …cạp"
-" Vũ Minh Kỳ lên đây trả bài"
Giọng nói thánh thót như chim nhảy của thầy vung tới nó làm nó buông cái hộp bánh ra và đi lach bạch lên bục giảng
-"Em đọc cái này cho tôi"
-" I…Do…You…Speak…" nó nhìn chằm chằm vào cuốn sách nó đang cầm và nghĩ " tại sao mày không nói mày là từ gì giùm em đi…" (sách: zô zuyên tui là sách sao tui nói)
- "Thầy từ này đọc như thế nào??? " nó chỉ tay vào cuốn sách trên bàn hỏi
Cả lớp đang cắm đầu vào cuốn vở thì bất chợt nghe thấy tiếng nó thì ngẩng đầu hết lên .Cho dù thấy rất chi là đẹp trai nhưng lại vô cùng khó khi kiểm tra. Sau vài giây đứng máy thầy trả lời nó
-"Em đọc hay tôi đọc???"
-" Em đọc…"
-" Vậy đọc tiếp đi "
-" Eh…"
-" Em có ý kiến???"
- " Dạ không!!!"
Sau 1 hồi khổ sở dày vò cuốn sách vô tội nó vẫn không thể đọc được hết bài
-" Thôi em về chỗ đi"
Được thoát nạn nó nhảy chân sáo về chỗ ngồi và tiếp tục cuộc hành trình còn dang dở của mình đó là phải " sử " cho xong cái hộp bánh này.
" RENG RENG RENG " Tiếng chuông báo quen thuộc vang lên cả lớp vui mừng phóng ra khỏi lớp riêng nó vẫn cặm cụi vừa ăn vừa nhìn ra ngoài trời thỳ bị giật mình
- " Chị Minh Kỳ " 1 giọng nói nhỏ nhẹ vang bên tai nó. Nó quay đầu lại tính chửi cái đứa nào phá đám khi nó đang thưởng thức gió mát ngoài trời kia.
-" Á " nó giật mình hét
-" Sao vậy ?? " Con nhỏ Hân Ni hỏi
-" K…hông có gì !!!" nó trả lời .
Hân Ni quay lai cũng giật mình như nó, nguyên 1 đám nữ sinh đang đứng vây quanh nó , nó tự hỏi " Dân số đang tăng lên hồi nào vậy ???" . 1 nữ sinh e dè nói :
- " Chị Minh Kỳ đây… là đồ… ăn bọn em… vừa nấu…muốn mời chị…ăn thử !!!"
- " A " con mắt sáng rỡ , chỉ cần có đồ ăn là nó có thể quên nói thứ vừa sảy ra
Nữ sinh kia giật mình sợ nó không thíc liền nói :
- " Chi không ăn cũng không sao đâu ạ!! " nói xong cô nữ sinh đó vội chạy đi
- " Khoan đã " nó goi to, cô nữ sinh liền quay lại.
- " You lại đây !!!" (TG: bày đặt chưa đã không biết nói tiếng anh mà còn " you" . MK: kệ tui nha , tui dễ quê nha 1 khi quê là khó quề nha .TG:… )
Cô nữ sinh nghe vậy liền chạy lại, nó nhìn nhìn cái hộp trên tay cô nữ sinh rồi hỏi:
-" Cái hộp này là cho tôi phải không??? "
- " Dạ phải! " cô nữ sinh nói nhỏ
- " vậy tôi lấy nha , cảm ơn vì đồ ăn " lấy hộp đồ ăn từ tay cô bé nó cười thật tươi, cô bé đỏ mặt và chạy mất. Sau đó nó được tặng 1 chồng đồ ăn cao như cái tháp…và nó ngồi sử từng hộp 1 và không biết trời trăng mây gió là gì!!! ( sợ cái bà này, ăn vậy thành heo con lúc lắc lun quá )
- " Minh Kỳ " Nhỏ Hân Ni lay vai nó, thật ra thỳ sau khi sử cái đống đồ ăn cao như cái tháp đó thỳ nó chìm vào giấc ngủ ngàn năm.
- " Cái gì vậy người ta đang ngủ mà… đừng có phá " nó quơ quơ cái tay và tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
truyen tinh yeu
-" Thật hết biết với bà!!! " Hân Ni nhìn nó cười ngán ngẩm.
Thật ra là ngồi trong lớp toàn cô chép bài cho nó rồi dặn nó về nhà làm bài. Cô và nó là bạn chơi thân với nhau từ bé đi đâu cũng đi chung. Hồi bé nó mạnh mẽ, thích đánh nhau còn cô thỳ yếu đuối và rất hay khóc nhè nên hay bị bạn bè trêu chọc, nó luôn luôn đứng ra bảo vệ cô. Nên cô quyết định chỉ ở nó thôi. Suy cho cùng nó cũng thông minh lắm nhìn sơ cũng biết làm nhưng không biết cái môn tiếng anh độc ác kia là nó không thễ nhồi vô đầu thôi, có
Đọc Truyện Tình Yêu Tiếp
|
|
|
|
|
|
|
Di chuyển
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.