SỢ VỢ
Xin được giới thiệu với độc giả các bài thơ hay về vợ.
SỢ VỢ
Kính vợ đắc thọ ,
Sợ vợ sống lâu ,
Nể vợ bớt ưu sầu ,
Để vợ lên đầu , là trường sinh bất tử ...
Đánh vợ nhừ tử , là đại nghịch bất đạo .
Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung .
Chê vợ lung tung , là ngậm máu phun người .
Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng .
Để vợ phiền lòng , là tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc , là trời đánh thánh đâm ,
Vợ gọi mà ngậm câm , là lòng lang dạ sói .
Để vợ nhịn đói , là tội nhân thiên cổ .
Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng.
Trốn vợ đi " ăn vụng" , là ngũ mã phanh thây ...
Vợ hát mà khen hay , là anh hùng thức thời
Khen vợ hết lời , là thuận theo ý trời

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo...chật giường
Nằm riêng lại bảo...tơ vương em nào
Lãng mạn thì bảo...tào lao
Đứng đắn lại bảo...người sao hững hờ
Khù khờ thì bảo...giai tơ
Khôn lanh thì bảo...hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây.

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ là tiên,
Ðàn ông đánh vợ hao tiền… oan gia!
Ðàn ông không biết thờ ‘bà’
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!
Ðàn ông khíp hách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng ‘trượng phu.’
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.
Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cuốc như trâu,
Chiều về rửa chén cũng ‘ngầu’ như ai.
Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.
Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.
Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.
Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi tong.
Một lòng thờ vợ sắc son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ!

Ra đường sợ nhất… công nông!
Về nhà sợ nhất… vợ không nói gì!
Ngẫm mình số chẳng ra chi
Vợ thì đời cũ, ti vi đời đầu
Đời đầu nên chẳng có râu
Vặn, sờ thoải mái mà màu chẳng lên
Chẳng bù cho cái nhà bên
Mới chạm một tí, mà lên ầm ầm
Hôm nào gió rét, mưa dầm
Mình sang hàng xóm sờ nhầm ti vi…
*
Muốn đi mà chẳng dám đi
Sợ vợ nó nguýt, sợ dì nó ghen
Sợ đi rồi sẽ thành quen
Sợ anh hàng xóm tòm tem vợ mình

Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng
Tánh tôi không thích ăn quà,
Ði đâu cũng thích về nhà ăn cơm.
Con bò trọn kiếp nhai rơm,
Còn tôi trọn kiếp "nhai" cơm…ở nhà.
Chồng người áo gấm xông hương
Chồng em áo rách, em thương... chồng người."
Đêm nằm vuốt bụng thở dài
Thương chồng thì ít nhớ trai thì nhiều

Vợ là tổng hợp: bạn thân
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiên.........
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi nóng khiến ta chìm phà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa là cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư?????????
Cá ươn không muối, chồng hư cãi vờ (vợ)
Chồng ơi đừng có dại khờ
không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai?????
Vợ là phước lộc thọ tài ...........
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen .......
Vợ là thượng cấp chỉ huy
Là người lãnh đạo, bảo gì, chồng vâng !
Vợ là bà .....mẫu, ông .........thân
Sớm hôm hiếu thảo, ân cần dám quên
Vợ là cảnh sát ven biên
Chồng mà "đi lac", bắt liền, điều tra !
Vợ là nội tướng trong nhà
Đồng hồ luôn kiểm, giúp ta đúng giờ
Vợ là chủ nợ ngây thơ
Cho chồng tháng tháng ngon ơ, nộp tiền
Vợ là thư ký rất siêng
Thư từ, ngăn kéo toàn quyền moi ra
Vơ còn đại diện quan toà
Bắt tội phải nhận, bảo tha được nhờ
Vợ là bà chủ căn cơ
Quen mồm sai vặt, con thơ ngại bồng
Vợ còn là những cơn giông
Thổi chồng ra ngủ salông là thường
Vợ là cung cách đế vương
Áo quần sang trong,đúng đường văn minh
Vợ với táo chẳng thân tình
Chồng bèn một bếp một mình quyền uy
Phát thanh đài vợ rất chì
Cằn nhằn trăm chuyện phát đi đêm ngày
Vợ là võ sĩ cao tay
Ngon. quyền, môn cước nàng hay thử ....chồng
Vợ là ...... đủ thứ biết không ?
Ba ngày "định" cũng không xong "nghĩa" nàng
Khi còn là người yêu vợ là Thiên Thần
Còn em gái của vợ là... Thiên Nga
Những lá thư của vợ là Thiên Thư
Con đường xưa vợ đi là Thiên Đường
Dáng vợ lướt như là... Thiên Long Bát Bộ
Mùi thơm của vợ là Thiên Hương
Tướng đi của vợ là Thiên Tướng
Vợ có tài tề gia nội trợ là Tề Thiên Đại Thánh
Vợ trang điểm là Thiên Hình Vạn Trạng
Phòng ngủ của vợ là Thiên Cung
Nhà của vợ là Thiên Đình
Thành phố vợ ở là Thiên Đô
Chữ nghĩa của vợ là Thiên Văn
Suy nghĩ của vợ là Thiên Kiến
Lý lẽ của vợ là Thiên Lý
Ý vợ muốn là... Thiên Thạch
Vợ quyết mọi việc, gọi là Thiên Định
Lời vợ dặn là Thiên Lệnh
Vợ gọi thì chồng phải... Thiên Bẩm
Con của vợ là Thiên Tử
Ba mẹ anh chị em họ hàng bên vợ là Thiên Triều
Vợ quen chân đi chơi rông dài là Thiên Di
Vợ ngồi lê đôi mách, nói chuyện tào lao là Thiên Tào
Vợ nổi cơn thịnh nộ là Thiên Lôi
Tài mua sắm của vợ là Thiên Phú
Vợ chỉ biết mình là Thiên Vị
Có bồ nhí mà vợ biết được là Thiên Tai
Bị vợ đo hạ ván là Thiên Hạ
Có hai vợ là... Nhị Thiên Đường
Tiền lương, tiền túi, tiền cà phê cà pháo đều bị vợ tóm gọn là Thiên Thu
Hình bóng vợ nay đã đi vào dĩ vãng là Thiên Cổ
thavavi
|